Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió

Chương 1. Nguy cơ (1)

Chương sau

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Năm 2010.

Thành phố Giang Bắc, huyện Tam Giang, trụ sở trấn Thanh Giang.

Tần Nghị ngồi trong văn phòng nhìn bản thảo thuyết minh trong tay, vẫn cảm giác có chút không chân thực.

Bản thảo thuyết minh này hắn chỉ đọc một lần, nhưng mỗi một chữ bên trong đều khắc sâu ở trong đầu hắn, đọc thuộc trôi chảy, thậm chí suy một ra ba, loại suy.

“Trọng sinh rồi, chẳng những tửu lượng đã tăng lên, ngay cả trí nhớ cũng đã gặp qua là không quên được, tư duy cũng trở nên nhanh nhẹn.”

Một kiếp trước, lăn lộn nửa đời người, chỉ là một phó trưởng phòng nho nhỏ, cuối cùng bị kẻ gian làm hại, hàm oan vào tù, tiền đồ hủy hết, cô độc sống quãng đời còn lại, không ngờ tỉnh lại, biến thành mình lúc 25 tuổi, trước mắt là chủ nhiệm văn phòng xây dựng thị trấn của chính quyền trấn Thanh Giang!

Đêm qua trọng sinh, nhớ lại quá khứ, cảm khái vô số, muốn say mèm một trận, không ngờ uống vào hai cân rượu đế, thế mà vẫn chưa say!

“Chủ nhiệm Tần, trấn trưởng Trần gọi cậu đi qua một chuyến.”

Ngoài cửa, tiếng của một đồng nghiệp kéo suy nghĩ của hắn về hiện thực.

“Vâng, tôi biết rồi.”

Trấn trưởng Trần tên là Trần Minh, người đứng số hai của trấn Thanh Giang.

Đi vào văn phòng, Tần Nghị liền nhìn thấy Trần Minh đại khái khoảng bốn mươi tuổi, hói đầu, mặt tròn vo đang dùng ánh mắt âm trầm nhìn hắn.

“Tần Nghị, cậu đây là có chuyện gì? Ba công ty đấu thầu, cậu cố tình lựa chọn một công ty ở nơi khác! Người ngoài không tin cậy bằng người địa phương, đạo lý này cậu cũng không hiểu sao? Rõ ràng công ty xây dựng Đức Thắng là xí nghiệp của chính trấn chúng ta, cậu vì sao không chọn nó, tôi trước đó không phải đã đánh tiếng với cậu sao?”

Trong văn phòng, Trần Minh vẻ mặt đầy giận dữ nhìn Tần Nghị, tức đến mức nổi gân xanh.

“Lãnh đạo, ba công ty đấu thầu này chỉ có công ty vùng khác này tư chất tốt nhất, muốn chọn khẳng định là chọn cái tốt nhất, tôi cũng là dựa theo quy tắc làm việc.” Đối mặt Trần Minh vẻ mặt đầy giận dữ, giờ phút này trong lòng Tần Nghị không có chút khiếp đảm nào, vẻ mặt bình tĩnh nói.

Kiếp trước, hắn xem như chọn đứng về phe Trần Minh, hắn chính là ở dưới sự ra hiệu của Trần Minh, mang một công trình đường nông thôn của thôn trấn cho bản địa một công ty xây dựng bản địa tư chất bình thường làm đường.

Hắn tự nhiên biết, ông chủ của công ty kia khẳng định có giao tình sau lưng với Trần Minh.

Con đường bê tông kia không đến ba tháng đã nát, cuối cùng ông chủ bị bắt, hắn cũng chịu liên lụy, bị xử phạt nghiêm trọng. Ngược lại Trần Minh không phải người phụ trách hạng mục này, giũ sạch bong, hắn trở thành kẻ gánh tội thay.

Một kiếp trước, sợ bị làm khó dễ, Trần Minh bảo gì nghe nấy, khúm núm, cuối cùng hại chính mình, hổ thẹn với tổ chức bồi dưỡng.

Nay được sống lại một kiếp, hắn tự nhiên sẽ không làm việc ngu ngốc như vậy!

“Làm việc theo quy tắc?” Da mặt Trần Minh run rẩy, cơn giận đã tới đỉnh.

Ở nơi này, quy củ của hắn chính là quy củ!

Thằng nhãi này có phải đầu bị cửa kẹp hay không?

Hay là nói, tìm được chỗ dựa rồi, cánh cứng cáp rồi?

Trần Minh nheo mắt, trầm giọng nói: “Quy tắc là con người đặt ra, cũng là thứ có thể sửa, cậu có phải chưa nghe hiểu phân phó của tôi trước đó hay không? Cậu làm chủ nhiệm văn phòng xây dựng thôn trấn, chẳng lẽ không biết biến báo một phen sao? công ty xây dựng Đức Thắng là xí nghiệp bản thổ trấn Thanh Giang chúng ta, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, cho công ty xây dựng Đức Thắng hạng mục, cậu đến lúc đó coi như tận một phần sức cho xí nghiệp quê nhà phát triển! Cậu sợ cái gì?”

“Một lần này đấu thầu công ty tới từ nơi khác ra giá quá cao, lần này bỏ đi, tuần sau, lại tiến hành đấu thầu một lần nữa! Hy vọng cậu đừng khiến tôi thất vọng!” Trần Minh nheo mắt, mơ hồ mang theo một tia uy hiếp.

“Xin lỗi, tôi không làm được!”

“Công ty xây dựng Đức Thắng đấu thầu tư chất kém nhất, nhỡ đâu đến lúc đó hạng mục xảy ra vấn đề, tôi không gánh nổi trách nhiệm, hy vọng lãnh đạo hiểu cho, ông muốn để công ty xây dựng Đức Thắng phụ trách hạng mục này, lãnh đạo có thể tự mình phụ trách.” Sắc mặt Tần Nghị bình tĩnh như cũ từ chối.

Lời của Tần Nghị, khiến trên mặt Trần Minh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc!

Trong lòng có chút hoài nghi tai mình có phải nghe lầm hay không, trước kia người này tuy không tính là tâm phúc của hắn, nhưng cũng là một con chó săn của hắn, hắn bảo đối phương làm cái gì, bình thường đều có thể làm tốt sự việc.

Hôm nay sao bỗng nhiên nghe không hiểu lời của mình, còn làm trái ý chí của mình!

Xem ra, tiểu tử này là không muốn lăn lộn nữa.

“Rầm!”

Trần Minh vỗ bàn, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Nghị: “Cậu có phải không muốn làm nữa hay không? Thế nào cũng cần tôi nói trắng ra như vậy sao!”

“Cậu nếu không muốn làm chủ nhiệm văn phòng xây dựng thôn trấn này, vậy tôi để người có năng lực đến làm, tôi cho cậu một phút đồng hồ cân nhắc! Muốn làm, như vậy cậu giúp tôi làm việc cho tốt, không muốn làm, cả cả đống người xếp hàng chờ làm!” Trần Minh giận dữ quát lên.

Chương sau