Nhân Đạo Đại Thánh (Bản dịch)

Chương 101. Chiến Với Xà Yêu! Giành Phá Chướng Quả!

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Đó là một động quật rộng rãi dưới lòng đất, không gian không quá nhỏ. Lục Diệp đứng ở cửa động, liếc mắt một cái đã nhìn thấy một con rắn lớn chiếm cứ vị trí sâu trong hang động, chỉ sợ thân thể con rắn lớn kia đã to bằng đùi hắn, không biết nó dài đến mức nào.

Con rắn này đang ngẩng cao đầu, hô hấp phun ra nuốt vào một gốc cây nhỏ cao chừng nửa người.

Toàn thân cây nhỏ đỏ lên, giống như bàn ủi nung đỏ, trên cây kết ra hai trái to bằng nắm tay hài nhi, toàn bộ hang động tràn ngập mùi thơm ngát.

Phá Chướng quả!

Đây chính là chỗ tốt Y Y mà nói lúc trước.

Nếu là thứ bình thường, lấy giá trị bản thân Lục Diệp bây giờ, chưa chắc đã có thể đánh động hắn, nhưng Phá Chướng quả lại khác, đồ chơi này có tác dụng quá lớn đối với tu sĩ trùng kích vách ngăn linh khiếu. Có thể nói, chỉ cần linh khiếu còn chưa mở ra toàn bộ, sẽ luôn luôn có tác dụng.

Lục Diệp từng dùng Phá Chướng quả một lần. Trên thực tế, hắn có thể đạt đến Linh Khê cảnh toàn bộ đều dựa vào loại quả kia, cho nên Y Y vừa nói, hắn lập tức sinh ra hứng thú.

Phá Chướng quả mà Y Y cho hắn lần trước đã được cướp đi từ nơi này. Nàng là Linh thể có thể tới vô ảnh đi vô tung, cho nên tuy Xà yêu chiếm lấy nơi này, nhưng nó lại không thể phòng bị nàng.

Chỉ là hoàn cảnh nơi này có nguy hại thật lớn đối với nàng, nếu không phải lần trước rơi vào tình thế bất khả kháng, Y Y sẽ không mạo hiểm tới nơi này

Cuối cùng mặc dù lấy được quả, nhưng Y Y cũng suy yếu rất nhiều ngày mới khôi phục lại.

Nàng và hổ lớn vốn có chút ân oán với Xà yêu này, lúc trước vì thực lực không đủ nên không thể báo thù, hiện giờ có chỗ dựa vững chắc là Lục Diệp, lại sắp rời đi, đương nhiên là Y Y muốn có thù báo thù, có oán báo oán.

Đồng thời, hành động lần này còn có thể giúp Lục Diệp nhận được hai quả Phá Chướng, làm sâu sắc thêm tình cảm đôi bên, khiến cho quan hệ hợp tác của bọn họ càng thêm vững chắc.

Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.

Xà yêu xoay người, dùng thân rắn che lấp, bao vây trái Phá Chướng ở giữa. Đầu rắn ngẩng lên cao cao phun ra nuốt vào. Ngay sau đó, bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, linh khí màu lửa đỏ tràn vào trong miệng mũi nó, thoạt nhìn giống như đang tu luyện.

Thật hiển nhiên, hai vị khách không mời này đã làm phiền nó.

Theo tiếng gầm rống giận của hổ lớn, Xà yêu lập tức ngẩng đầu, phun ra nuốt vào lưỡi rắn.

Hổ lớn đã như gió mạnh nhào tới, nhưng ngay sau đó Xà yêu lập tức bắn ra, miệng rắn há rộng, cắn một phát vào cổ hổ lớn.

Hổ lớn bị đau, gầm gừ lên tiếng, cũng dứt khoát há miệng cắn vào bụng rắn. Nhưng thực lực đôi bên có chênh lệch, hổ lớn bị con rắn cắn cho máu tươi chảy đầm đìa, trong khi nó lại không bị thương.

Bên ngoài thân Xà yêu có yêu lực màu lửa đỏ tràn ngập, hình thành một tầng phòng hộ khiến hổ lớn khó có thể cắn xuyên qua.

Một lần đối mặt, hổ lớn uy phong lẫm liệt đã chịu thiệt thòi lớn, hơn nữa thân rắn dài mấy trượng kia còn thuận thế quấn quanh, trong nháy mắt đã quấn nó thành cái bánh chưng.

Thuấn sát! Mặc dù cùng là yêu thú, nhưng thực lực giữa hai bên lại chênh lệch không nhỏ.

Cũng may còn có Lục Diệp. Khi hổ lớn vừa nhào tới, hắn đã mượn thân hình hổ lớn ẩn nấp, rồi xung phong liều chết tiến lên.

Giờ phút này, hai con hung vật đang triền đấu, chính là thời cơ tốt để ra tay.

Ngay trong lúc Lục Diệp lao lên, trường đao đã ra khỏi vỏ, hắn thúc giục linh lực gia trì Phong Duệ linh văn lên trường đao.

Trong phút chốc, ánh đao sáng như tuyết lóe ra, máu tươi bắn tung tóe.

Khi Lục Diệp đi qua hai con hung thú đang dây dưa cùng một chỗ, còn không chờ hắn đứng vững lại, đuôi rắn phiếm hồng đã quất về phía hắn tựa một cây roi, gió mạnh đập vào mặt.

Giờ phút này, Lục Diệp không thể xoay người, chỉ có thể vội vàng thúc giục linh lực hộ thể.

Một tiếng đùng vang lên, hắn bị đánh văng ra ngoài, bả vai đau nhức, lăn vài vòng trên mặt đất nóng rực.

Sau khi Lục Diệp đứng dậy, ngước mắt nhìn lên, lại có chút ngoài ý muốn.

Một đao gia trì Phong Duệ của hắn lại không thể chặt đứt con rắn lớn kia, chỉ có thể chém qua hơn một nửa thân rắn, máu tươi chảy ra, Xà yêu thống khổ lăn lộn trên mặt đất.

Hổ lớn thừa cơ thoát khỏi trói buộc của nó, dũng mãnh vô song nhào tới, nhắm ngay vào vị trí miệng vết thương, ngoạm một cái, xé ra một khối máu thịt lớn.

Đầu rắn ngẩng cao lên, miệng rắn mở ra, trong miệng ẩn chứa điểm đỏ đang ấp ủ, nhắm ngay vào vị trí của hổ lớn. Đột nhiên nhiệt độ không khí bên trong hang động trở nên cao hơn.

Bản năng thú tính của hổ lớn làm cho nó không nhận ra điều bất thường. Nó thấp giọng gầm thét, thân hình cường tráng thoát sang một bên.

Trong chớp mắt tiếp theo, từ miệng rắn phun ra một mảnh lửa nóng, không khí phía trước bị thiêu đốt đến vặn vẹo.

Lục Diệp nhìn thấy một màn này, khóe mắt khẽ co giật, trong lòng biết thực lực của Xà yêu này mạnh hơn hổ lớn rất nhiều, cũng may có hổ lớn thu hút chú ý, nếu không một ngụm lửa nóng này mà phun về phía hắn, chắc chắn hắn phải dùng Kim Thân phù mới có thể ngăn được.

Hổ lớn kịp thời tránh né, một mảnh lửa nóng kia không thể đả thương nó, mà Lục Diệp cũng nhân cơ hội này giết tới phía sau Xà yêu, bổ một đao về phía dưới đầu rắn.

Một đao này cũng chỉ chém vào hơn phân nửa thân rắn, lưỡi đao bị xương rắn chặn lại, Đại xà hai lần chịu thiệt thòi lớn dưới tay Lục Diệp, nó lập tức quay đầu nhắm về phía hắn, trong miệng lại có điểm đỏ ấp ủ.

Lục Diệp không lui về phía sau, trái lại còn đâm về phía miệng rắn một đao, đồng thời cả người ngã ngược ra sau.

Lúc ánh lửa tuôn ra, trường đao xuyên qua đầu rắn, từ sau đầu đâm ra trước.

Một bóng dáng tuyết trắng từ bên cạnh nhào tới, đụng vào người rắn, húc nó văng sang bên cạnh, ngọn lửa phun ra trong miệng rắn mất đi mục tiêu, thiêu cháy giữa không trung.

Lục Diệp vừa ngã xuống đất, lại nhanh chóng bò lên, lấy ra một tấm linh phù từ trong túi trữ vật, nắm trên tay, chăm chú nhìn sang bên kia, ngưng thần đề phòng.

Thế nhưng rất nhanh hắn đã thu linh phù lại, lẳng lặng đứng tại chỗ chờ đợi.