Nhân Đạo Đại Thánh (Bản dịch)

Chương 100. Chúng Ta Phải Ước Hẹn Ba Điều

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tổ hợp hổ lớn và Y Y rất dọa người, tu sĩ cấp thấp không có kiến thức gì rất dễ dàng bị một yêu thú có thể mở miệng nói chuyện hù dọa, mà cưỡi hổ lớn chạy cũng cực kỳ mê người.

Lần này Lục Diệp muốn tới trụ sở Bích Huyết tông, đường xá xa xôi, không biết tới khi nào mới có thể kết thúc, nếu như cưỡi hổ lớn, trên đường cũng có thể tiết kiệm thể lực, thậm chí còn có thể tu hành.

Đối với hắn, đây là một lựa chọn không tồi, dù sao trước mắt tu vi của hắn còn thấp, cần phải đặt nhiệm vụ tăng lên thực lực làm chủ. Nếu hắn tự mình đi đường sẽ không thể tu hành, tương đương với lãng phí rất nhiều thời gian.

Hắn vốn không có ý định mang theo một Linh một hổ này, cho Y Y ba câu thuyết phục chẳng qua chỉ là lời từ chối nhã nhặn. Kỳ thực, hắn đã có dự tính, mặc kệ Y Y nói cái gì hắn cũng nhất quyết từ chối.

Nhưng bây giờ hắn lại phát hiện, mấy lời của Y Y đã khiến hắn có chút động tâm...

"Thế nào, thế nào?" Y Y nhìn Lục Diệp, ánh mắt đầy tha thiết, chỉ e sợ một chữ "không" nhảy ra từ miệng hắn.

"Cũng không phải là không được..."

Còn không chờ Y Y hoan hô, đã nghe Lục Diệp chuyển đề tài: "Thế nhưng chúng ta phải ước hẹn ba điều!"

YY không hiểu: "Ba điều gì?”

Lục Diệp dựng thẳng một ngón tay: "Thứ nhất, mọi việc đều lấy ta làm chủ, nếu có chuyện gì khiến ý kiến của chúng ta trái ngược nhau, các ngươi phải nghe lời ta.”

Y Y gật đầu: "Chuyện này không thành vấn đề."

Đã quyết định gia nhập vào Lục Diệp, nàng và hổ lớn cũng sớm chuẩn bị tâm lý cho loại chuyện này.

"Thứ hai, có lẽ một số thời điểm ta sẽ để cho các ngươi làm một ít việc, dưới điều kiện tiên quyết là việc nằm trong khả năng của mình thì các ngươi không thể từ chối, đương nhiên ta sẽ không để cho các ngươi đi làm chuyện nguy hiểm đến tính mạng. Nếu như xuất hiện loại tình huống này, các ngươi có thể căn cứ vào thế cục mà làm ra phán đoán của mình."

"Được."

"Thứ ba, nếu một ngày nào đó các ngươi không muốn lưu lại, nhất định phải nói với ta một tiếng, chớ có lặng lẽ rời đi."

"Chắc chắn sẽ không." Y Y lắc đầu.

"Nếu như những chuyện này đều không có vấn đề gì, vậy chúng ta... Hợp tác vui vẻ?” Lục Diệp duỗi một tay về phía Y Y.

Y Y nghiêng đầu nhìn hắn, vẻ mặt hơi khó hiểu, nhưng vẫn học theo dáng vẻ của Lục Diệp vươn tay ra. Lục Diệp nắm chặt tay nàng, nhẹ nhàng lắc lắc.

Y Y hiểu ý của hắn, híp mắt cười: "Hợp tác vui vẻ!”

Hổ lớn ở phía sau nàng cũng gầm lên một tiếng.

Y Y nhảy lên đầu hổ lớn, nhìn Lục Diệp nói: "Ta có một chỗ tốt muốn tặng cho ngươi xem như thành ý hợp tác!"

"Chỗ tốt gì?" Lục Diệp lập tức cảm thấy hứng thú với hai chữ trong miệng Y Y.

Tại khu vực phụ cận địa bàn của hổ lớn, nằm sâu trong Thanh Vân sơn.

Dưới sự dẫn dắt của Hổ Phách và Y Y, Lục Diệp đi tới phía trước một cửa động cực kỳ bí mật.

Cửa động kia bị một mảng lớn cỏ dại che khuất, bụi rậm dày đặc, nếu không quen thuộc địa hình, sẽ rất khó phát hiện ra cửa động này.

"Chính là nơi này?" Lục Diệp thò đầu nhìn về phía cửa động, bên trong tối om, cái gì cũng không thấy.

"Ừm." Y Y và hổ lớn một trước một sau dẫn đường, gọi Lục Diệp đuổi theo.

Lục Diệp đeo trường đao bên hông, bàn tay đặt lên chuôi đao, chuẩn bị ứng phó tình huống bất ngờ có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Theo lời nói của Y Y, có một con yêu thú loài rắn chiếm cứ khu vực sâu trong sơn động này. Có một lần nàng và hổ lớn xâm nhập vào nơi này, từng chịu thiệt thòi dưới tay Xà yêu, thế nhưng cũng bởi vậy mà hai người phát hiện ra một bí mật.

Bí mật kia chính là chỗ tốt mà nàng nói muốn tặng cho hắn.

Địa hình sơn động này dốc xuống. Lục Diệp cảm thấy mình đã xâm nhập xuống đất ít nhất cũng được mấy chục trượng rồi, nhưng vẫn chưa đến cuối. Có thể thấy, sơn động này sâu đến mức nào.

Mà đến nơi này, bốn phía lại không cảm nhận được mát mẻ nữa, ngược lại có khí tức sóng nhiệt không ngừng tuôn ra từ phía trước.

Càng đi về phía trước, khí tức sóng nhiệt ấy lại càng nồng đậm.

Y Y đã bắt đầu thở hổn hển, cuối cùng nàng bị buộc phải dừng lại: "Ta không thể đi vào sâu hơn nữa." Dù sao nàng cũng là Linh thể, hoàn cảnh nóng rực này không thân thiện đối với nàng.

Lục Diệp giật mình: "Lần trước ngươi bị thương là do tới nơi này?”

Y Y gật đầu: "Thứ đó chỉ có ở đây. Hổ Phách sẽ đi vào cùng ngươi, thực lực của Xà yêu kia cũng không quá mạnh, có nó phối hợp với ngươi chắc là có thể bắt được."

"Vậy ngươi chờ ở chỗ này đi." Lục Diệp khẽ gật đầu, tiếp tục cùng hổ lớn lên đường.

Lại đi về phía trước một hồi lâu, Lục Diệp hơi hoài nghi, có lẽ hắn đã xâm nhập vào vào khu vực nằm sâu trăm trượng dưới lòng đất rồi, khí tức nóng rực ở đây nồng đậm vô cùng. Lục Diệp thúc giục linh lực hộ thân nhưng vẫn cảm thấy nóng bức không chịu nổi. Về phần hổ lớn, nó đang thè lưỡi, tinh thần uể oải suy sụp, thoạt nhìn giống như chó say nắng.

Một lát sau, rốt cuộc bọn họ cũng đi đến cuối cùng.