Người Chơi Hệ Nhân Phẩm

Chương 19. Quên nói “Kiếm tới”.

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

 

Mũi kiếm Tử Tiêu chạm vào ấn ký của Thiên Tâm, và ấn ký nội dung chương thứ tư của Đạo Diên kinh từ thân kiếm được truyền vào ấn ký Thiên Tâm.

 

Sau một giây, ấn ký Thiên Tâm bộc phát ra quang mang màu tím, sinh linh các nơi đều cảm nhận được.

 

Chương thứ tư của Đạo Diên Kinh đã được cập nhật xong!

 

Nhiệm vụ của kiếm Tử Tiêu đã hoàn thành, nó quay đầu trở lại bên Trương Huyền Sinh trong tích tắc.

 

Quá trình này khiến các tu sĩ có mặt tại đó phải kinh ngạc.

 

"Có Thần kiếm Tử Tiêu này, cho dù tu vi của Huyền Sinh sư điệt vẫn còn thấp, e rằng các tu sĩ có tu vi Linh Tịch cảnh cũng phải cẩn thận khi đối mặt với hắn."

 

Thiên Thanh Chân Nhân thở dài một hơi, nghĩ đi nghĩ lại thì bội kiếm của mình cũng chỉ là cực phẩm linh khí.

 

Nhưng hắn cũng không nản lòng, vì hắn biết mình không thể so sánh với Huyến Sinh sư điệt.

 

Theo như hắn nghĩ, có một loại người luôn muốn các tu sĩ cùng thế hệ ngưỡng mặt nhìn lên mình, so với loại người đó chỉ khiến cho đạo tâm của hắn không ổn thôi.

 

"Đúng vậy, Hàn cung chủ, việc để Huyền Sinh đến Phần Diễm cốc ta không đề cập đên nữa. Nhưng ta có một đứa cháu gái cũng trạc tuổi Huyền Sinh sư điệt, hay là chúng ta..."

 

Tần Diệt Chân Nhân nghiêng mặt về phía Hàn Giang Tuyết, đang nói, thì bị cắt ngang.

 

"Phần lão có biết ngại không vậy, cháu gái đó của lão đã ngoài năm mươi tuổi, còn dám nói tuổi tác tương đồng ? Hàn cung chủ, nghe ta nói, ta có một đứa cháu gái mới tám tuổi, đó mới gọi là tuổi tác tương đồng."

 

Đoạn Thủy Chân Nhân cũng không kém cạnh muốn cướp lời, nhìn vẻ mặt của hắn, dường như đã hoàn toàn quên mất nhiệm vụ hôm nay.

 

"Hừ, trên thực tế, lão phu cũng còn một đứa cháu gái..."

 

Thiên Thanh Chân Nhân cũng đỏ mặt, nói tiếp.

 

Hàn Giang Tuyết có chút không nói nên lời, không trả lời mà chỉ vào một đám nữ đệ tử phía sau. Nghĩa là: Còn cần chờ đến lượt các ngươi hả?

 

Và cuộc đối thoại này đã được một số đệ tử nghe thấy, và nó càng ngày càng lan rộng trong đám đông.

 

"Ê chế, nghe tin gì chưa, nghe đồn các trưởng lão nói với cung chủ là muốn định hôn với sư đệ của chúng ta kìa"

 

"Nà ní, phải không đó, kể nghe đi, cho ta hóng hớt chút đi"

 

"Ngươi có biết không, nghe đồn tiểu sư đệ của chúng ta muốn tìm đạo lữ rồi đó"

 

"Tìm đạo lữ gì? Tin tức từ đâu ra đó? Rõ ràng là cung chủ trực tiếp tuyển chọn một nữ đệ tử trong cung cho tiểu sư đệ."

 

"Tin tức của ngươi là tin gà tin vịt rồi đó, tin tức của ta mới là tin mới nhất, nghe nói tiểu sư đệ đã có ý trung nhân rồi, còn muốn cung chủ đi cầu hôn cho hắn kìa."

 

"Gì cơ? Nghe nói tiểu sư đệ và đại sư tỷ đã tư định chuyện chung thân rồi, này, thật là đau lòng quá đi đó mà, nhưng nếu là đại sư tỷ, cũng còn chấp nhận được"

 

“Ủa là sao, còn ta thì nghe được chuyện này cho do Mộng trưởng lão chấp sự điện quyết định, dù sao thì tiểu sư đệ đã được lão Mộng trưởng lão dạy dỗ đến ngày hôm nay mà."

 

"Tin của các ngươi đúng là lạc hâu, nghe nói tiểu sư đệ đã tự định chung thân đại sự rồi, đó là Mộng trưởng lão"

 

……

 

Trương Huyền Sinh, người một tay cầm kiếm trên không, vừa đứng nắm tay, chợt rùng mình không hiểu vì sao.

 

Sau đó, hắn đưa mắt nhìn xuống tiên trì bên dưới, và nhìn thấy đôi mắt to long lanh như muốn khóc của Đại Thanh.

 

Thần sắc của hắn có chút hơi ngượng ngùng, dẹp đi làm sóng suy nghĩ trong đầu.

 

Hôm nay liên tục đột phá lên ba cảnh là đủ rồi, và so với những tu sĩ cùng tuổi thì tu vi luyện thần kỳ cũng tính là ưu tú rồi.

 

Hắn không cần phải gấp gáp tăng cao, vừa mới đột phá mấy cái cảnh giới, bao gồm cả Đạo Diên Kinh vừa mới có được, tất cả đều nhờ vào đoán mò.

 

Vì vậy, hắn vẫn chưa hiểu rõ về từng cảnh giới, việc dừng lại và thể hội sự bí ẩn của từng cảnh giới cũng rất quan trọng để có được nền móng vững chắc.

 

Lúc này đang đứng trên không trung, cảm nhận được sức mạnh dâng trào trong cơ thể, hắn không khỏi thở dài.

 

Người đẹp trai ắt sẽ được trời thương.

 

Không lãng phí bản thân mỗi ngày tu luyện một canh giờ trong mười một năm!

 

Bản thân bỏ ra khổ công, cuối cùng cũng có thu hoạch.

 

Aizza, ta thật sự là quá sức nỗ lực đi đó mà!

 

Mọi người ở quảng trường Nguyệt Thần cung, ngoài thảo luận ra, cũng có không ít người cầm điện thoại ra.

 

Đăng đoạn video mới nãy mình quay lên mạng.

 

"Tiên Minh trưởng lão đến Nguyệt Thần cung cắt giảm danh ngạch, kết quả lại ngoài dự đoán!"

 

"Chân tướng vì sao thần thú Huyền Vũ nhiều năm không thể đột phá!"

 

"Tin nóng! Huyền Vũ đột phá, Cửu Tiêu Lôi Kiếp”

 

“Diệp Phiên Thiên tiên tử của Nguyệt Thần cung đã có người trong lòng?”

 

"Các ngươi đã từng thấy nhiều công đức thần tuyền như vậy chưa?"

 

"Có người lại chẳng thèm để ý tới Hồng Mông Tử Khí "

 

"Đáng sợ, Cổng Vãng Sinh lại lớn như thế này!"

 

"Nghe nói, tụng cái tên này có thể được vĩnh sinh trong luân hồi"

 

"Trương Huyền Sinh rốt cuộc là chuyển thế của vị nào? Tiểu Biên sẽ giải thích cho bạn."

 

"Lôi Viêm Kim Thân, Hồng Mông Đạo Thân rốt cuộc người nào mạnh hơn?"

 

"Có người ứng tiếp từ bi lôi kiếp, kết quả ngoài dự đoán!"

 

“Tin nóng, thiếu niên mười một tuổi có thể thôi diễn Đạo Diên Kinh!”

 

“Tiểu sư đệ của Nguyệt Thần cung trổ tài, ghê nha ghê nha!"

 

"Hãy vào xem, ngươi sẽ được thay đổi nhận thức về nhan giá trị"

 

"Kiếm Tử Tiêu thật sự có thể đánh chết Tạo Hóa cảnh sao?"

 

"Trương Huyền Sinh ở trong lôi kiếp dịch cuối cùng đột phá đến loại cảnh giới như thế nào!"

 

"Vì xây nhà cho Huyền Sinh sư đệ, người hâm mộ tới đây kí tên"

 

"Câu chuyện không thể không nói của Trương Huyền Sinh với nhiều bạn đồng môn ở Nguyệt Thần cung."

 

"Nghe nói sư đệ Huyền Sinh cố ý tìm một đạo lữ, bỏ phiếu đi, phân thắng bại luôn trong bài đăng này!"

 

"......"

 

Những bài viết như này dần dần xuất hiện trên các diễn đàn lớn trên mạng.

 

Hơn nữa trong vòng vài phút thì nổi khắp cả đông đại lục.

 

Vốn dĩ Trương Huyền Sinh luôn luôn rất im hơi lặng tiếng ở Nguyệt Thần cung nhưng lần này xem như hoàn toàn danh chấn thiên hạ.

 

Chân hắn giẫm tan tử khí dương vân phát ra của Hồng Mông Đạo Thân, trong rất nhiều ánh mắt long lanh chậm rãi từ không trung hạ xuống.

 

 "Sư nương."

 

Sau khi Trương Huyền Sinh hạ xuống đất, đầu tiên là đi đến trước mặt Hàn Giang Tuyết hành lễ.

 

Nếu là ngày xưa, ở trước mặt người ngoài, Trương Huyền Sinh xưng hô như vậy, Cơ trưởng lão đứng bên cạnh nhất định lại cằn nhằn.

 

Nhưng mà hôm nay nàng đã bị hoảng sợ quá nhiều lần, lúc này vẫn còn đang ngơ ngác, vì vậy nên cũng không mở miệng răn dạy.