Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Diệp Tiêu Dao thi triển Trấn Ma Quyền, Du Long Bộ cũng thi triển ra.

Thân pháp của hắn càng ngày càng nhanh, càng ngày càng cương mãnh, cho đến cuối cùng cương nhu kết hợp, tựa như chân long du hải.

Rống!!!

Trong chốc lát, phía sau lưng Diệp Tiêu Dao như có chân long ẩn hiện ngửa mặt lên trời rít gào, uy thế vô cùng khủng bố.

“…”

“Du Long Bộ cũng bị hắn luyện tới cảnh giới thần dị, thật sự là gặp quỷ a!” Bạch trưởng lão tê dại nói.

Chỉ mười lăm đồng hồ mà hai môn công pháp cơ sở đều bước vào cảnh giới thần dị.

Người khác cả đời cũng chưa chắc có thể tiến vào ý cảnh chớ nói chi là ngưng tụ thần dị.

“Aiii, ông trời thật bất công.”

Bạch trưởng lão chán nản ngồi xuống, Diệp Tiêu Dao biểu hiện càng là nghịch thiên thì hắn càng là không thể tiếp nhận Diệp Tiêu Dao là phàm thể.

“Sảng khoái!”

Diệp Tiêu Dao thu tay lại, mồ hôi đầm đìa, tùy ý tìm khăn lau mồ hôi.

So với Chuẩn Đế kinh văn thì quyền pháp cơ sở này có độ khó quá nhỏ!

Diệp Tiêu Dao cảm thán từ đáy lòng.

Nếu như hắn muốn thì hiện tại liền có thể sáng tạo ra vài môn quyền pháp cơ sở.

Bạch trưởng lão đột nhiên không biết phản ứng gì với Diệp Tiêu Dao.

Sáng sớm hôm sau là ngày đi tới Huyết Quật, Diệp Tiêu Dao kích động dậy sớm, bước chân ngắn nhỏ đi về phía đại điện.

"Hôm nay đại điện có chuyện trọng yếu, tiểu tổ đi làm cái gì?" Bạch trưởng lão đi theo phía sau, vô cùng kinh ngạc hỏi.

Trong khoảng thời gian này Diệp Tiêu Dao vẫn nhàn nhã, cũng không ra khỏi cửa.

“Tất nhiên là tiến vào Huyết Quật tìm kiếm bảo dược tu luyện rồi.” Diệp Tiêu Dao chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt đương nhiên đáp.

Huyết Quật cách Thánh Địa Thái Huyền hơi xa, chân ngắn của hắn trong chốc lát không thể chạy tới nơi.

“…”

Bạch trưởng lão ngẩn người, Diệp Tiêu Dao không nói thì hắn đã quên.

“Tiểu tổ tông, ngài đừng gây thêm phiền phức nữa, Huyết Quật chính là Tu La tràng, không phải là nơi ngài có thể đi.”

"Hơn nữa điều kiện tiến vào Huyết Quật là dưới mười ba tuổi và trên tám tuổi a!"

Bạch trưởng lão đầu to như cái đấu, vội vàng nói.

“Không sao, ta trâu bò hơn bọn hắn là được.” Diệp Tiêu Dao khoát bàn tay nhỏ bé nói, bước chân không ngừng.

Dọc theo đường đi có không ít đệ tử thấy hắn mà nhao nhao dừng chân, cung kính gọi một tiếng Tiểu Tổ.

Hôm nay Diệp Tiêu Dao ở trong thánh địa có danh khí cực lớn, vì có rất nhiều đệ tử kẹt ở Chân Huyền cảnh tu vi đột nhiên tiến mạnh thẳng bức Chân Đan cảnh toàn bộ đều dựa vào công pháp do Diệp Tiêu Dao sáng chế ra.

Có thể nói Diệp Tiêu Dao đã lấy sức một mình kéo lên tầng dưới chót của Thánh Địa Thái Huyền.

Bạch trưởng lão đi theo sau mông Diệp Tiêu Dao, vừa đuổi theo vừa khổ cực khuyên nhủ.

Mà bên trong đại điện, giờ phút này bầu không khí vô cùng nghiêm túc, mười mấy thiếu niên mười hai mười ba tuổi lấy Thái Huyền thánh tử cầm đầu đứng nghiêm.

“Lần này có công pháp của Diệp Tiêu Dao nên thực lực của các ngươi đều có tiến bộ. Ta tin tưởng các ngươi có thể ở trong huyết quật có thu hoạch.” Thánh chủ cười hì hì nói, sắc mặt trịnh trọng: "Nhưng thiên kiêu của ma đạo cùng chủng tộc Thái Cổ không phải hạng người thiện lương, các ngươi ngàn vạn lần không thể khinh thường.”

"Nhất là ma tử của Thiên Ma giáo, hắn thân mang Thiên Ma thần thể nên có thực lực rất cường hãn. Còn có thánh tử của Âm Dương tông và Tu La tông nữa."

"Những người này đều có tiềm chất tiến vào Yêu Nghiệt bảng, nếu các ngươi cảm thấy không có năng lực địch lại thì liền bỏ chạy.”

Thánh chủ đối với Thái Huyền thánh tử rất có tự tin, nhưng những năm gần đây có rất nhiều nhân vật yêu nghiệt đều bái nhập ma đạo, làm cho Thánh Địa Thái Huyền tiến vào thời kỳ mạt pháp, thực lực thế hệ này giảm mạnh.

Cho nên hắn đối với chuyến đi Huyết Quật lần này thật sự không có nắm chắc gì. Không thể liều mạng thì phải giữ mạng, lưu lại núi xanh thì không lo không có củi đốt.

"Thánh chủ cứ yên tâm, đám gia hỏa này ta một tay đều có thể đánh phế!" Tiểu Kim Cương đi ra, vẻ mặt cao ngạo nói.

Thánh chủ thấy vậy thì càng thêm phát sầu.

Tiểu tử này mạnh thì mạnh nhưng cũng rất ngốc!

“Còn nữa, lúc trước ta đã dặn dò qua nếu như có cơ hội thì các ngươi phải giúp Tiêu Dao tìm linh dược kéo dài tuổi thọ.” Thánh chủ dừng một chút rồi nói.

“Vâng.” Thái Huyền thánh tử đáp.

Đúng lúc này, một thân ảnh nho nhỏ đi tới.

“Không cần, ta sẽ tự mình đi Huyết Quật!”

Diệp Tiêu Dao bước nhanh vào trong điện.

Thánh chủ sửng sốt, hắn còn chưa lên tiếng thì một lão giả bên cạnh lông mày dựng thẳng, quát lạnh: "Hồ nháo!”

Đó là Tam Nhãn Chân Quân, sư tôn của Tô Diệu Âm.

“Tiêu Dao, đừng xen vào!” Thánh Chủ cũng nhíu mày nói.

“Tiểu Đậu Đinh nhà ngươi còn muốn tham gia Huyết Quật sao? Ngươi đã cai sữa chưa vậy?” Tiểu Kim Cương nhếch miệng cười, nhe răng vui vẻ hỏi.

Mấy thiếu niên khác cũng mỉm cười.

Một phàm thể có sức mạnh còn không lớn bằng một con quái miêu mà đòi đi Huyết Quật sao? Đây không phải là đốt đèn lồng trong hầm cầu tìm chết ư?

“Thánh chủ.” Bạch trưởng lão buông tay, vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

Bối phận của hắn thấp hơn Diệp Tiêu Dao nên cũng không có cách nào cường ngạnh ngăn cản.

“Lúc ta gõ chuông đã nói sẽ tiến vào Huyết Quật.” Ánh mắt Diệp Tiêu Dao kiên định, trịnh trọng nói.

Nếu hắn không đi săn mấy cái đạo thể, thần thể thì hắn tám đời cũng không có khả năng đem Hỗn Độn Tiên Ma Công tu luyện thành công.

Chỉ bằng vào hệ thống khen thưởng thì hắn phải đợi đến ngày tháng năm nào mới thành đạo?

Công pháp này cần rất nhiều bản nguyên thể chất a!