Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Diệp Tiêu Dao chọc vào bình sứ trên bàn, nhẹ nhàng chọc ra một cái lỗ.

Loại bình này đã trải qua thần hỏa luyện hóa, độ cứng có thể so với tinh thiết, Chân Huyền Cảnh chỉ bằng thân thể sẽ đâm không nát.

“Khặc khặc khặc! Không biết Chân Huyền Cảnh có thể chống đỡ một cái tát của ta hay không?"

Diệp Tiêu Dao cái miệng nhỏ nhắn méo mó, phát ra tiếng cười quái dị.

Các tiểu yêu nghiệt tiến vào Huyết Quật đều là Chân Huyền Cảnh, cũng không phải do bọn họ thiên phú thấp mà là do cảnh giới này là căn cơ tu đạo, thiên phú càng cao sẽ càng được coi trọng.

Nếu như nói Chân Huyền Cảnh bình thường có căn cơ là xi măng, vậy căn cơ của yêu nghiệt chính là kim cương.

Một khi căn cơ không vững vậy coi như là thần thể thì thành tựu cũng sẽ không cao.

Hành trình vào Huyết Quật chính là vì đặt căn cơ, cũng là sự tôi luyện cuối cùng!

Sau đó Diệp Tiêu Dao lại từ trên bàn lấy ra hai bản thần thông.

Cơ sở quyền pháp - Trấn Ma Quyền!

Cơ sở thân pháp - Du Long Bộ!

Đây đều là công pháp trụ cột của Thức Tỉnh cảnh, đệ tử của thánh địa Thái Huyền đều phải học.

Ttrong mắt các đệ tử của Thánh địa Thái Huyền, công pháp trụ cột quá mức rác rưởi, không đủ nhập lưu.

Nhưng Diệp Tiêu Dao có ngộ tính nghịch thiên nên hắn biết rõ công pháp cơ sở ẩn chứa ảo diệu thế nào.

Công pháp cơ sở là đại đạo chí giản, hàm chứa thiên biến vạn hóa.

Người có thể triệt để ngộ thấu công pháp cơ sở không có mấy người.

Phàm thể tu luyện cơ sở quyền pháp chính là bắt đầu cho vô địch chi lộ của ta!

Diệp Tiêu Dao nhếch miệng mỉm cười đi ra tiểu lâu, chậm rãi thi triển quyền cước trong sân.

Hắn không có vận dụng lực lượng của Thức Tỉnh Cảnh, miễn cho đem nhà mình hủy đi, chỉ là dùng cường độ người bình thường.

Trấn Ma Quyền đại khai đại hợp, cương mãnh bá đạo, đi tới như rồng, ra quyền như núi.

Với ngộ tính của Diệp Tiêu Dao, chỉ sau mấy chục cái hô hấp cơ sở quyền pháp đã bị hắn tu luyện tới viên mãn, sau hai phút liền đạt tới trình độ đăng phong tạo cực, xuất thần nhập hóa giống như hắn đã tu luyện quyền pháp này suốt trăm năm.

Đánh được một quyền trăm quyền liền đến!

Quyền xuất long hổ, chính khí trấn ma!

Diệp Tiêu Dao khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, nghiêm túc, quyền pháp dần dần thoát khỏi gông cùm xiềng xích, diễn hóa muôn vàn biến hóa, tự có một cỗ hạo nhiên chính khí, uy thế càng ngày càng kinh người.

“Cơ sở quyền pháp Trấn Ma Quyền! Ta mới uống xong ly trà mà tiểu gia hỏa này đã xuất thần nhập hóa rồi sao?” Bạch trưởng lão ngồi ngay ngắn trên ghế đá đọc sách, nhìn thấy một màn như vậy mà da mặt co quắp.

Cơ sở quyền pháp không cần chân khí, phàm nhân cũng có thể tu luyện, ngược lại có thể làm được tác dụng cường thân kiện thể.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Diệp Tiêu Dao luyện quyền.

Lúc trước hắn dùng một năm mới đạt tới trình độ đăng phong tạo cực, về phần trình độ xuất thần nhập hóa tại Thức Tỉnh cảnh thì toàn bộ Thánh địa Thái Huyền cũng tìm không ra một người.

“Người so với người tức chết a! Ngộ tính của hắn quá biến thái!” Bạch trưởng lão tặc lưỡi nói, hắn đã thật sự cảm nhận được nỗi sợ bị một đứa trẻ tám tuổi chi phối.

Vù!!!

Đột nhiên quyền phong của Diệp Tiêu Dao đột nhiên biến đổi, phía sau lưng hắn ẩn ẩn xuất hiện một thân ảnh khổng lồ, yy thế đại tăng, thậm chí còn đáng sợ hơn công pháp Huyền giai.

“Đậu xanh rau má! Đây là quyền pháp thần dị chi tượng!” Bạch trưởng lão chấn động, mạnh mẽ đứng dậy, gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh nho nhỏ trên sân.

Đến nay còn không có ai thi triển quyền này mà dẫn động thiên hạ đại thế, tự động ngưng tụ quyền pháp thần dị, nhắm thẳng vào quyền pháp bản nguyên, huống chi còn là một đứa trẻ phàm nhân tám tuổi không có chân khí.

Chuyện này càng thêm thái quá!

"Đạt đến cảnh giới thần dị trong truyền thuyết ngoại trừ vị Thái Huyền Đại Đế kia ra đến nay cũng không ai làm được một bước này." Bạch trưởng lão liên tục thán phục.

Công pháp chia làm ba cảnh là Hình, Ý, Thần.

Hình gồm tiểu thành, đại thành, viên mãn, đăng phong tạo cực.

Ý gồm xuất thần nhập hóa, sáng tạo giả, vô hình vô tướng.

Thần gồm siêu thoát sáng tạo giả, ngưng tụ thần dị, tự thành nhất thể.

Cơ sơ quyền pháp hao phí thời gian có thể đạt tới xuất thần nhập hóa, nhưng ngưng tụ thần dị là trên đời hiếm thấy.

Chuyện này cùng sáng tạo công pháp khó khăn như nhau.

Trên ý nghĩa nào đó đây chính là sự sáng tạo công pháp, tại công pháp vốn có tiến hành sáng tạo lần thứ hai phù hợp bản thân hơn, cũng chỉ thuộc về bản thân.

“Đáng hận hắn lại là phàm thể! Nếu hắn là thần thể thì đương thời có thể tung hoành vô địch!” Bạch trưởng lão nghĩ đến thể chất của Diệp Tiêu Dao mà hận thiên đạo bất công.

Hắn có ngộ tính quá khủng bố, còn luyện ra thần dị chi tượng thì ai có thể đánh thắng được hắn?