Đô Thị Thâu Hương Tặc (Dịch)

Chương 17. Không Phục Không Được (2)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Hắn trấn an, lòng bàn tay lại đem một cỗ nội lực sắc bén thuận theo huyệt đạo trực tiếp đánh vào kinh mạch, chú giục hướng đến chỗ giao giữa nhâm đốc.

 

Thiếu phụ mỹ mạo này quả thật đã rất lâu rồi chưa được hưởng cảm giác sung sướng, muốn kích lên sự dâm đãng của nàng, thật sự vô cùng dễ dàng.

 

Lòng hắn rất rõ, tật xấu của Hứa Kiều bất quá là bởi vì thể chất mảnh mai cộng thêm tư thế hằng ngày không tốt, làm cho xương hông bị lệch nghiêm trọng, áp bách kinh mạch các nơi, lấy công lực của hắn, giải quyết bất quá là công phu một hai lần.

 

Nhưng hắn muốn để nàng đến nhiều thêm vài lần, cảm giác được tư vị bứt rứt sung sướng ăn sâu vào xương cốt nhưng lại xấu hổ không dám nói, như thế thì ở trước mặt hắn, nữ nhân này vô hình trung sẽ phải thấp một đầu. Mặt khác, hắn cũng không nguyện cả ngày ngồi ngó Diệp Xuân Anh như mở treo miệng mèo lại không dám ăn, Hứa Kiều này so với Lý Mạn Mạn còn cực phẩm hơn một chút, còn không có bị nam nhân của đối phương tới cửa tìm đánh ghen nếu có chuyện gì xảy ra, nếu có thể trộm đến tay, tạm thời có thể giảm bớt một thân dương khí quá đầy tràn của hắn.

 

- Ừ...

 

Phát ra một tiếng hừ ngọt ngào, Hứa Kiều nhíu mày đưa tay ngược ra sao sờ soạng một chút, khi thấy bàn tay Hàn Ngọc Lương quả thực đang đặt tại địa phương sau thắt lưng mát xa thường đặt, nàng cảm thấy thân mình không đúng lắm, nhưng tìm không ra mấu chốt ở đâu, không phát tác được.

 

Nàng trong lòng không khỏi kỳ quái, như thế nào mà cánh tay rõ ràng đang ở trên eo, sao lại có một cỗ nhiệt lưu nóng hầm hập chảy xuống dưới cơ chứ?

 

Khối thịt mềm giữa lỗ nhị và âm hộ đang ngưa ngứa, khắp nơi nhức mỏi dưới hông liền như bị một bàn tay ấm áp to lớn bóp chặt xương mu, chậm rãi mà mát xa.

 

Hàn Ngọc Lương sớm đã là tuyệt đỉnh cao thủ chân khí phóng ra ngoài, bàn tay bất động, nội lực vẫn có thể chạy ra chạy vô, bồi hồi một lúc ở giữa huyệt Bát Liêu, thậm chí xuống dưới một chút tìm được Hội Dương, Thừa Phù hai nơi, thấm vào cơ thể, phiên giang đảo hải tại bên trong Hứa Kiều kinh mạch, giống như rồng vào nước, quấy động lăn tăn.

 

Vị trí của Bát liêu là ngay điểm cuối của xương sống, huyệt Thượng, Thứ Liêu cũng đã gần đến mông thịt, mà bên trong, huyệt Hạ, Tứ Liêu kẹp một đoạn khe mông. Ngoài ra, huyệt vị Hội Dương ở đứng trên bờ mông, huyệt Thừa Phù chính là điểm ngay dưới mông, chỗ hình cung bọc lại trọn cái mông to.

 

Lòng bàn tay Hàn Ngọc Lương bất động, chân khí ở tại mấy huyệt đạo đó xê dịch đi qua đi lại kích thích, giống như một bàn tay to ấm áp ấn tới ấn lui, toàn bộ bao lại cả cái mông tròn trịa của Hứa Kiều, không ngừng xoa nắn.

 

Nàng cắn răng chịu đựng, cảm thấy tư vị càng ngày càng không đúng, quay đầu lại nhìn, một tay Hàn Ngọc Lương ấn eo, một tay chắp sau lưng, rõ ràng rất quy củ.

 

Mấu chốt là, thật sự rất sướng.

 

Không biết không cảm giác, hai tay nàng liền nắm chặt hai bên giường, hơi thở hơi dồn dập, cắng môi nhíu mi, không dám mở miệng ra rên thành tiếng, chỉ còn lại đôi chân đang mang tất chân đung đưa qua lại, cơ thể uống éo, đem ga giường thẳng tắp nhíu lại thành một đoàn.

 

Hàn Ngọc Lương một bên tăng lực, một bên ôn nhu hỏi.

 

- Hứa tỷ, cảm giác tăng lên rồi hả?

 

Trong miệng nũng nịu rên rỉ trộn lẫn với nước miếng nuốt hết những lời muốn nói vào trong bụng, Hứa Kiều nào dám mở miệng, ngậm thật chặc, không tình nguyện gật gật đầu.

 

Lúc đó, chân khí Hàn Ngọc Lương đã sớm xâm nhập vào bên trong huyệt yêu du, mông Hứa Kiều nhục cảm mười phần, rãnh mông cũng rất thâm thúy, vị trí huyệt yêu du ở ngay phía trên của khe đít, lúc này tựa như một ngón tay đang chui vào khe mông, hướng thịt mềm hai bên gãi từ chút từ chút. Tăng thêm khoái cảm khi cảm giác nhức mỏi ở phụ cận đáy chậu được mát xa, cao thấp trước sau giáp công một phen, miệng nàng rên rỉ cơ hồ sắp nhịn không được, dịch nhờn ấm ấm áp áp sớm đã theo âm hộ chảy ra ngoài, cánh môi mật thấm ướt, quần lót cũng đã có cảm giác lạnh lẽo.

 

Nghịch thì nghịch, nhưng vì để cho nàng lần sau vẫn còn đến đây, nên hiệu quả trị liệu vẫn phải có.

 

Một chưởng này đem nàng ấn xuống để người run rẩy, mồ hôi ẩm ướt cả sợi tóc, mắt thấy khóe môi đều run rẩy, Hàn Ngọc Lương lúc này mới đem nội lực tụ lại, chia làm năm cổ, bốn cổ chui vào xương hông cùng các nơi giáp nhau với mấy đốt ngón tay, còn lại một cỗ lại tràn đầy ác ý nhắm ngay huyệt trường cường (ngay hậu môn), trong miệng cười nói.

 

- Hứa tỷ, đến thời điểm mấu chốt nhất rồi, cô nhẫn nại một chút, đừng có hô lên thành tiếng đó.

 

Trường cường vừa đúng ngay hậu môn, nội lực tại đây điểm tới điểm lui, chạy loạn tựa như hai cây ngón tay dính đầy xuân dược cuốn lấy cúc điệp của lỗ nhị mà nhào nặn, cố tình còn hướng vào phía bên trong.

 

Hứa Kiều chỉ cảm giác dưới lưng không chỗ nào không lâng lâng, bộ ngực cực đại không chỗ nào không ngứa, notron buồng trứng bàng quang trực tràng bụng dưới không chỗ nào không run rẩy, khổ sở thư sướng chiếm bốn phần, còn có hai phần tư vị không thể diễn tả xen lẫn ở bên trong.

 

Nàng là nữ nhân đã ly dị, không đến mức ngây thơ như khuê nữ, trong lòng ẩn ẩn cảm thấy không ổn, lúc này cũng không ngại bẩn, vội vàng nắm chặt áo gối, liền há miệng một ngụm gắt gao cắn chặt.

 

Hàn Ngọc Lương mỉm cười, bàn tay thoáng vừa nhấc, vận lực vững vàng chụp được, thấp giọng quát nói.

 

- Chính là lúc này!

 

Ken két một chuỗi vang nhỏ vang lên, các đốt ngón tay ở hông eo mấy chỗ đều bị nội lực mạnh mẽ xoay vài lần, đau đến nàng suýt nữa chảy nước đái à nhằm chảy nước mắt.

 

Cùng lúc đó, còn có một cổ chân khí hùng hổ rưới vào huyệt trường cường, ở đáy chậu, đem cảm giác chua ngứa trước đây thu hết vào một chỗ, một tia rưới vào bên trong lỗ nhị mềm mại của nàng, đánh cho trước mắt nàng một trận hoa mắt, khắp thịt đều phên đến không có khí lực, liền cảm giác miệng nước tiểu buông lỏng, một dòng nước nơi tư mật phun đi ra, quần lót vốn chỉ hơi có chút ẩm ướt, nhất thời liền ướt nhẹp một mảnh, hai cánh môi nhỏ ở dưới phát run liên hồi.

 

Bị đánh sâu vào như thế, nàng nơi nào vẫn còn phong bế được cái miệng, môi hồng vừa mở, liền giọng thé thé hô lên một tiếng từ trong cổ họng, nghe không ra là thống khổ hay là khoái hoạt sung sướng “Aaa”.

 

Âm thanh kia nghe vào thế mà uyển chuyển, ngọt ngấy yếu mềm rung động lòng người, để Diệp Xuân Anh đang nấu cơm ở phía sau nghe thấy mà không khỏi hoảng sợ, liền vội vàng chạy vào, xốc lên rèm nhìn vào, quần áo Hàn Ngọc Lương đều ở trên người, cũng không có cử chỉ gì gây rối, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng hỏi.

 

- Làm sao vậy?