Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Huyễn Am vén quần áo, một phần tư số mắt trên người lão vỡ ra, nước mủ u lục cũng theo đó mà chảy xuống.

"Quan chủ, đều do chúng ta tính sai, địa vị của Lục Khiêm ở Minh phủ khá cao, bộ dạng của ta bây giờ là do bị Thiên Hà đánh."

Huyễn Am cười khổ nói.

Lão đã tung hoành nhiều năm như vậy mà giờ lại bị một tiểu bối Dưỡng Thần làm cho ngã nhào.

Ý muốn hợp tác ban đầu cũng đổ sông đổ bể.

"Đúng là tai họa mà."

Thông U nhắm mắt lại, vốn chỉ là một tên nhãi lão không coi ra gì, giờ đây đã ngáng chân Thông U không chỉ một lần.

Thông U hối hận tại sao lão không đánh chết tên này sớm hơn, để hắn trưởng thành cho đến tận bây giờ.

“Quên đi, nếu chúng ta không thể hợp tác, vậy phải đánh. Trận chiến phía trước thế nào rồi?” Thông U nhìn vào khoảng không.

Trong khoảng không xuất hiện một con Hàn Nha.

"Hiện tại chúng ta đã mất năm thành, ba đạo sĩ Dưỡng Thần. Mấy ngày trước điện chủ Khủng Bố giao thủ với hai tên Đạo Cơ của Yêu Quỷ Môn, hai bên đến đó thì ngừng."

Tình hình ngày càng phức tạp hơn.

Các phái đều liên kết với nhau, không có cao thủ Đan Kiếp nào ra tay.

Ngươi ra tay trước rất có khả năng phải một mình đối mặt với Thiên Hà. Hơn nữa Minh phủ cũng không phải kẻ thù của tất cả mọi người, e rằng có rất nhiều thế lực đã chủ động liên hệ với Thiên Hà.

Một khi lợi ích của tất cả các bên đã rõ ràng, chỉ sợ đó sẽ là một cuộc chiến bi thảm hơn nhiều.

Có kẻ nói Ti Thiên đài ở phía nam đã dự tính đại chiến lần này sẽ khiến số dân giảm đi bảy phần.

Nghĩ đến đi ngược lại Thông U cảm thấy bình tĩnh. Được mất của một thành đối với lão vốn chỉ là chuyện nhỏ. Nếu thật sự có được phương pháp tiến vào Đan Kiếp, cho dù Thông U Quan có chết sạch lão cũng không chút quan tâm.

Phía nam Thông Thiên Hà.

Một tòa cung điện tối đen như mực đứng sừng sững.

Xung quanh cung điện tỏa ra yêu khí lan đến tận trời, hai ngàn đầu trâu mặt ngựa đi xuyên qua khu rừng rậm rạp.

Ngoài Đạo binh, còn có một số tu sĩ đội đấu bồng đen. Hầu hết những người này đều là tán tu mà Vô Sinh thu nhận.

Tà Lực ngồi ngay ngắn ở ghế chủ vị, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người.

Bàn bên trong là người đầu thú của Yêu tộc, Yêu đạo âm khí u ám, cùng với chính đạo tiên phong đạo cốt.

Tà Lực có vẻ ngoài sạch sẽ, đôi mắt dài hẹp, sống mũi vừa sâu vừa cao.

Trên người mặc thú diện kim quang khải, đầu đội mũ long thôn kim*.

*áo giáp vàng đầu thú, mũ đầu rồng nuốt vàng

Nhìn kỹ hơn mới thấy bộ giáp này hóa ra đã khảm vào da thịt của Tà Lực.

“Báo! Điện chủ.” Thuộc hạ vội vàng đẩy cửa lớn vào, nửa quỳ bẩm báo.

"Có chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?"

Tà Lực cau mày, huyết khí đằng sau gã hình thành một cái đầu lâu, như thể chỉ cần một lời không hợp sẽ lập tức ăn thịt người ta.

"Cự Linh sơn không chịu đầu hàng, lại còn giết chết ba sứ giả của ta."

“Gan chó lớn nhỉ.” Tà lực đột nhiên đứng dậy, chén rượu loảng xoảng rơi xuống đất.

“Chư vị cứ uống trước đi, ta đi một lát sẽ về.” Tà Lực nói với các vị tân khách trong yến tiệc.

“Hay để chúng ta đi phụ một tay?” Một ông lão gầy gò đứng lên.

Nếu Lục Khiêm ở đây, nhất định hắn sẽ nhận ra người này chính là Ngũ Tạng đạo nhân.

Bên cạnh là lão đầu tiên phong đạo cốt tên Linh Quang thượng nhân, hai người đến để gia nhập Minh phủ.

"Không cần!"

Tại Cự Linh sơn.

Đây là nơi đặt chân của Cự Linh phái, được đặt theo tên của Cự Linh Thỉnh Thần thuật.

Trong đại điện của môn phái, một đại hán dũng mạnh thân cao chín thước được mọi người vây quanh.

“Môn chủ, cứ đắc tội Minh phủ như vậy liệu có ổn không?” Người gác cổng lo lắng nói.

"Không sao, Tà Lực còn chưa thành đạo. Hơn nữa Ti Thiên đài đã tổ chức liên minh, ngày mai chúng ta sẽ gia nhập vào hội, chỉ cần có thể yên ổn vượt qua cơn sóng gió này là được."

Sở dĩ môn chủ Cự Linh tự tin như vậy là bởi vì gần đây hắn đã lĩnh hội được Cự Linh Tổ Sự đại pháp, tu vi đã tiến bộ lên tầng cao hơn.

Ầm!

Đúng lúc này, sơn môn rung chuyển.

"Môn chủ, có địch tập kích!"

"Tới hay lắm!!!"

Môn chủ Cự Linh hào sảng cười. Y bước đến trước đàn đình, bốc một nắm đèn nhang rồi dùng chân khí cắt ngón tay, nhỏ vào vài giọt tinh huyết và đèn nhang thành một hỗn hợp. Ngón tay nhúng tro hương vẽ phù chú lên mặt.

Y vừa vẽ phù, vừa lẩm nhẩm.

"Thiên linh linh, địa linh linh. Lấy trời rửa thân, lấy trăng luyện hình. Tiên nhân nâng đỡ, ngọc nữ tùy hình. Kính mời đại ân chủ của bản đàn, đại đạo tôn Cự Linh kim cương; đệ tử thành tâm đến bái tạ, thần binh nhanh như pháp lệnh! "

Lúc y vừa bước ra khỏi cổng.

Thân hình môn chủ Cự Linh nhanh chóng trở nên khổng lồ, làn da biến thành màu tím, thân hình cao tới nghìn trượng, giống như một cự thần.

Ầm!

Mỗi bước đi đều làm mặt đất nứt ra.

Vẻ mặt của mọi người dưới Cự Linh môn đều khiếp sợ.

Chỗ mạnh của Thỉnh Thần thuật là mượn sức mạnh vượt ra ngoài cảnh giới của chính mình. Nếu Luyện Khí kỳ có Thỉnh Thần thuật cao siêu thì dù muốn có sức mạnh của Dưỡng Thần kỳ cũng không thành vấn đề.

Mặc dù môn chủ Cự Linh chỉ sở hữu Đạo Cơ sơ kỳ, nhưng tấm pháp thân Cự Linh hiện tại của hắn ít nhất cũng có sức mạnh của Đạo Cơ hậu kỳ.

Ầm!

Pháp thân Cự Linh đập vào mây đen trên bầu trời.

Một quyền đủ để phá vỡ một ngọn núi.

"Ha? Muốn đọ sức mạnh với ta ư?" Từ trong không trung vang lên một tiếng cười chế nhạo.

Một bàn tay đen như mực nhô ra từ những đám mây.

Bàn tay khổng lồ đen kịt cực kỳ to lớn, gần như bao phủ bán kính mười dặm, nhưng pháp thân Cự Linh còn bao phủ rộng hơn bàn tay khổng lồ này tới vài lần.

Đây là pháp thể của Tà Lực - Tà Lực Đại Thủ Ấn.

Không có tác dụng đặc biệt, chỉ là sức mạnh thuần túy, lần trước y đã dùng pháp thân này giết một thành người.

Ầm!

Trong khoảnh khắc khi nhìn thấy bàn tay khổng lồ, môn chủ Cự Linh đột nhiên thu chiêu, sau đó tuyệt vọng giơ hai tay lên, cố gắng đỡ lấy bàn tay khổng lồ.

Bùm!

Pháp thân Cự Linh rơi xuống trăm trượng, hai mắt mở ra, đôi tay không chịu nổi gánh nặng phát ra tiếng kêu xì xèo.

"Hửm?"

Tà lực kinh ngạc, xem ra pháp thân Cự Linh này cũng có chỗ đáng khen.

Ầm!

Lòng bàn tay phát ra huyết quang mờ ảo.

Tà Lực Đại Thủ Ấn đánh giết!

Ầm!

Sức mạnh của bàn tay lại tăng thêm vài lần.

Lần này môn chủ Cự Linh không còn sức chống đỡ, thân thể trực tiếp bị một cỗ quái lực xé thành tám mảnh.

Sau đó chuyển hướng đến sơn môn, liên tiếp đánh ra mấy chưởng, tiêu diệt Cự Linh môn.

Tình cảnh này bị một đạo độn quang trong bóng tối phát hiện.

Trong độn quang là một cô gái xinh đẹp, đó chính là Xích m.

Mấy ngày trước nàng đã trở lại sơn môn, hôm nay được môn phái đến bàn bạc với Cự Linh môn.

Hiện giờ hay rồi, không cần bàn bạc nữa..