Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Dịch FULL)

Chương 17. Hóa ra tam đệ lợi hại như vậy

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Thủy Linh Linh ôm lấy khuôn mặt nhỏ, bĩu môi, không thể không nói với tính tình trẻ con: "Nếu như hắn dám so tài với ta, ta nhất định có thể đánh ngã hắn."

Bạch Tố không thể không mỉm cười, suy cho cùng vẫn chỉ là trẻ con, tranh cường háo thắng, thích ganh đua so sánh.

Sau đó không lâu Trần hạo cũng thắng được tranh tài, Trần gia trên dưới đều bởi huynh đệ bọn họ mà cảm thấy cao hứng.

Trở lại hậu trường, nhìn thấy Trận Mục thắng rất nhẹ nhàng, Trần Hạo vui vẻ nói: "Tam đệ, lợi hại a, kết thúc nhanh hơn so với ta."

"Vận khí tốt."

Trần Mục cũng không có làm cao.

Trần Hạo cười ngây ngô nói: "Tiết Dũng thế nhưng là Kiếm Đồ thất phẩm hàng thật giá thật, chắc chắn không phải vận khí."

Vòng tranh tài thứ ba.

Trần Mục nghênh chiến Triệu Thái - Kiếm Đồ bát phẩm.

Triệu Thái nhếch miệng lên, Thiết kiếm lật qua lật lại trong tay hắn, vẻ mặt hắn kích động nói: "Vận khí ta xem như không tệ, thế mà có thể gặp phải ngươi."

Hắn biết Trần Mục có được căn cốt cực phẩm, sau này muốn thắng nổi hắn có thể sẽ khó như lên trời, đây là cơ hội chỉ có duy nhất một lần trong đời, thắng có thể khoác lác cả đời.

Tranh tài bắt đầu, Triệu Thái không nói hai lời lập tức lao về phía Trần Mục, hắn vung Thiết kiếm trong tay lên, lập tức như một chiếc cối xay gió đập tới.

Chiêu này vừa nhanh vừa mạnh.

Mọi người vây xem đều bị dọa cho phát sợ.

Chiêu này nếu như mà đánh vào người, không chết thì cũng phải gãy xương, Triệu Thái không có một chút ý định lưu thủ nào.

Trần Thiên Nam ở trên đài cao rất bình tĩnh, không có để lộ ra một chút lo lắng nào, có Mộ Đông Lưu các cường giả Kiếm Hậu ở đây, không tạo ra nổi sống gió gì.

Đối mặt với thế công mạnh mẽ như vậy, Trần Mục không có tránh né mà trực tiếp vung kiếm nghênh kích.

Khán giả đều lau mồ hôi thay cho Trần Mục, đây chính là một đòn mạnh nhất của Triệu Thái, nghênh kích chính diện, ngay cả Kiếm Đồ cửu phẩm cũng sẽ phải ăn thiệt thòi.

Keng!

Tiếng va chạm kim loại vang lên kịch liệt.

Cánh tay của Triệu Thái run lên, tất cả lực đạo đều bắn ngược trở về, Thiết kiếm trong tay hắn rời khỏi tay, Triệu Thái cũng lập tức lùi lại mấy bước.

"Ta nhận thua!"

Triệu Thái chủ động nhận thua.

Khắp khuôn mặt của hắn đều là vẻ khiếp sợ.

Lực lượng của đứa bé ba tuổi vậy mà kinh khủng như vậy!

"Trần Mục, thắng!"

"Hay!"

"Khá lắm!"

"Quả nhiên có thiên phú dị bẩm!"

Quần chúng vây xem đều sôi trào cả lên, bọn họ đều muốn biết hôm nay Trần Mục có thể đi được bao xa.

Trần Thiên Nam và Trần Nghiêm vỗ tay bảo hay, Trần Uy thì cười to nói: "Tiểu tử này thâm tàng bất lộ, ngay cả ta cũng không biết hắn lợi hại tới như vậy."

Bạch Tố không chỉ quan sát Trần Mục mà còn quan sát phản ứng của mọi người ở Trần gia, xem ra bọn họ biết Trần Mục có bản lĩnh này.

Trần Mục dẫn dầu tiến vào top mười sáu.

Trần Hạo cảm nhận được áp lực về sau, "Oa, tam đệ lợi hại a, đây cũng quá mạnh đi, ta không có mất mặt a, đánh vào tóp mười sáu xem như thành công."

Đợi tới khi Trần Hạo ra sân, hắn ác chiến hơn trăm chiêu mới chật vật thắng được tranh tài.

Đám người Trần Thiên Nam nói lời khích lệ: "Tiểu tử được, đánh hay."

Trần Uy biểu hiện rất hài lòng đối với hắn, "Có thể đi vào tóp mười sáu, đã là thành tích không tệ rồi."

Còn lại đều là cường giả Kiếm Đồ bát phẩm trở lên.

Vòng thứ tư bắt đầu.

"Đối thủ ở vòng này của Trần Mục là Kiếm Sư!"

"Dương Minh năm nay mười bốn tuổi, Kiếm Sư nhị phẩm, đây chính là Kiếm Sư hàng thật giá thật, không biết Trần Mục còn có thể tiếp tục thắng được nữa hay không."

"Rất khó đi, đây chính là Kiếm Sư a, ba tuổi tới Kiếm Sư, các ngươi cảm thấy có khả năng không?"

"Dương Minh có thực lực đoạt giải quán quân."

"Vận khí của Trần Mục ở vòng này có chút kém."

Người xem xung quanh bàn tán sôi nổi, tất cả mọi người đều không coi trọng Trần Mục, bởi vì đối thủ của hắn quá mạnh, thực lực vượt xa Kiếm Đồ.

Bạch Tố và Hành Dương Hậu nhìn chằm chằm lên lôi đài, Trần Mục đến cùng có phải là Kiếm Sư hay không, xem kết quả trận đấu này là có thể biết được.

Trên lôi đài, hai người báo ra danh tính, sau đó Dương Mình bày ra tư thế, khí tràng của hắn tràn ngập ra, đây là khí tràng đặc thù của Kiếm Sư.

Cảnh giới càng cao, khí tràng càng mạnh, đối thủ ở trong trong khí tràng của ngươi sẽ chịu tới áp chế càng rõ ràng.

Sự chênh lệch giữa Kiếm Sư và Kiếm Đồ giống như cái hào, muốn vượt cấp để giành chiến thắng thì khó như lên trời.

Trần Mục một tay cầm kiếm gỗ, hắn cảm thấy không cần thiết phải ẩn tàng nữa, không bằng biểu hiện thực lực ra.

Áo bào Trần Mục tung bay, khí tràng cường hoành trong nháy mắt áp chế khí tràng của Dương Minh, một tay hắn cầm kiếm gỗ, ánh mắt bình tĩnh nói: "Mời."

"Hô!"

Toàn trường kinh hô.

Trên đài cao, Mộ Đông Lưu cùng với các cường giả Kiếm Hậu đều trợn tròn mắt ra mà nhìn, Bạch Tố cầm chén trà lên từ đầu tới cuối mãi không có đưa tới miệng, nàng ta run rẩy mở miệng, "Quả nhiên là ba tuổi tới Kiếm Sư."

Nàng ta trước đó suy đoán Trần Mục là Kiếm Sư, nhưng không cách nào khẳng định, cho tới bây giờ mới có thể xác định.

Bạch Tố cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nàng ta cũng từng gặp thiên kiêu ở độ tuổi này trở thành Kiếm Sư, nhưng số ít đứa bé này đều sinh ra ở trong tông môn hoặc là gia tộc lớn.

Trần gia nho nhỏ có thể bồi dưỡng được Kiếm Sư ở độ tuổi này.

Hai mắt Hành Dương Hậu tỏa sáng, sợ hãi than nói: "Quả nhiên là thiên kiêu tuyệt thế vạn năm khó gặp, thiên phù hộ Đại Yên vương triều."

Trần Thiên Nam bình tĩnh nhấp một ngụm trà.

Trần Mục và Dương Minh còn chưa có giao thủ, lôi đài sát vách đã phân ra thắng bại, Trần Hạo thua bởi Tôn Diệu Kiếm Đô cửu phẩm.

"Tiến vào top mười sáu đã không tệ rồi, năm nay tuyển thủ lớn tuổi tương đối nhiều." Mộ Đông Lưu cười nói.

Trần Thiên Nam cũng gật đầu đồng ý nói: "Tiểu Hạo hôm nay biểu hiện rất không tệ, tiếp theo xem Tiểu Mục, xem hắn có thể đi được bao xa."

Thủy Linh Linh vốn xem nhẹ Trần Mục thì vào lúc này thật lâu không nói gì, nàng ta cũng bị kinh động tới, ba tuổi trở thành Kiếm Sư, không biết hắn sẽ là mấy phẩm?

Trên lôi đài.

Hai đạo khí trạng va chạm vào nhau.

Cơn gió dữ dội nhộn nhạo ra.

Dương Minh lạnh giọng nhắc nhở: "Xem chiêu."

Tay hắn cầm Thiết kiếm, bước đi như bay, trong chớp mắt đã lao tới gần, Thiết kiếm không có mũi nhọn nhưng lại có kiếm khí vô hình.

Đạo kiếm khí này đang gào thét.

Kiếm gỗ trong tay Trần Mục múa ngang, đồng dạng cũng mang theo kiếm khí vô hình, kiếm khí va chạm vào nhau, gió lớn rít gào, hai thanh binh khí va chạm vào nhau, bóng dáng hai người giao thoa, ra chiêu không ngừng.

Mấy chiêu liên tiếp.

Đều là cân sức ngang tài.

Trần Mục không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.

Vô luận là tốc độ hay là lực lượng, Trần Mục đều không thua kém Dương Minh - Kiếm Sư nhị phẩm một chút nào.

Khán giả kinh hô liên tục, cường giả Kiếm Hậu trên đài cao khen Trần Mục không dứt miệng.

"Thật là lợi hại!"

"Vậy mà không thua kém Kiếm Sư nhị phẩm chút nào!"

"Ba tuổi Kiếm Sư, thật sự là hiếm thấy trên đời!"

Trần Hạo cũng là trợn mắt há hốc mồm: "Lợi hại a, hóa ra tam đệ lại lợi hại tới như vậy."

Lúc Trần Mục vừa mới bắt đầu tu luyện, còn là Trần hạo dậy hắn đứng trung bình tấn và kiếm chiêu cơ sở, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi cũng đã là cường giả Kiếm Sư.

Trên lôi đài, Dương Minh cảm nhận được áp lực lớn lao, nếu như hắn thua bởi đứa bé ba tuổi, xem như đối phương là căn cốt cửu phẩm vậy vẫn rất mất mặt.

"Xin lỗi."

"Tiếp theo ta phải nghiêm túc."

Kiếm chiêu của Dương Minh đột nhiên trở nên hung hãn, như là mãnh thú tấn công, gió lớn rít vào.

Có lão bối ở xung quanh nhận ra bộ kiếm kỹ này, trầm giọng nói: "Đây là Ngân Hồ kiếm kỹ của lão Dương gia, có thể xưng là kiếm kỹ Phàm giai cực phẩm."

"Bộ kiếm kỹ này cực kỳ hung hãn, Trần Mục còn là đứa bé, chỉ sợ rất khó để mà chống đỡ được."

Trần Nghiêm không thể không khẩn trương lên, Dương Minh tu luyện nhiều năm, sử dụng kiếm kỹ càng là lô hỏa thuần thanh, Trần Thiên Nam thì lại hiện ra vẻ mặt nắm chắc thắng lợi trong tay, hắn biết Trần Mục đã nắm giữ Long Ngâm Thập Tam Kiếm.