Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Giờ thì Lý Thiên Mệnh không còn cảm giác đau nữa, hắn cảm giác cánh tay trái của mình mạnh mẽ hơn phần thân khác trên cơ thể, trong thời gian ngắn khó tìm được từ nào hình dung cảm giác thô bạo kia.

 

Chẳng những lực lượng biến mạnh, đây chỉ là thứ biểu tượng rõ rệt nhất, Lý Thiên Mệnh cảm nhận cánh tay trái phát sinh biến đổi căn bản nhất, giống như hắn đã biến thành giống loài khác.

 

Hơi thở và huyết mạch đặc biệt phát ra từ cánh tay trái này đã lan tràn toàn thân, chẳng những không có phần thân khác lộ rõ sự biến dị.

 

Tiếp theo, Lý Thiên Mệnh trông thấy việc khủng bố hơn nữa.

 

Lý Thiên Mệnh xòe bàn tay đã trở thành móng vuốt thú, vị trí lòng bàn tay bỗng nứt ra khe máu, cái khe mở rộng lộ ra con mắt đỏ máu.

 

Khi bị con mắt đỏ máu nhìn thì Lý Thiên Mệnh có cảm giác gì?

 

Lý Thiên Mệnh cứ nghĩ mình sẽ sợ hãi, như có quái vật chui vào người mình. Nhưng hắn không ngờ thấy bản thân nằm trong con mắt kia.

 

Đúng vậy, Lý Thiên Mệnh thấy một thiếu niên ngủ say sưa kinh khủng nhìn mình, còn hắn thật ra là con mắt đỏ máu.

 

Loại cảm giác này rất kỳ lạ.

 

Bên này là Lý Thiên Mệnh nhìn vuốt thú và con mắt.

 

Bên kia là Lý Thiên Mệnh kinh khủng nhìn mình, hắn cảm giác đời này lần đầu nhìn thấy hai con mắt của mình thuở đầu tiên mà không phải soi gương.

 

Lý Thiên Mệnh đã hiểu ra:

 

- Mợ nó, đây là mắt của ta!

 

Giờ Lý Thiên Mệnh có hai thị giác, con mắt trên đầu là thị giác ban đầu, đang nhìn vuốt thú của mình. Con mắt trong vuốt thú là thị giác thứ hai, đang nhìn lại hắn.

 

Hai thị giác tổ hợp lại với cách kỳ lạ nhưng không ảnh hưởng tầm nhìn tổng thể của Lý Thiên Mệnh, trừ đầu óc hơi hỗn loạn ra.

 

Lý Thiên Mệnh ngây người.

 

Bàn tay mọc ra con mắt thứ ba của mình chứ không phải có quái vật chui vào thân thể.

 

Lý Thiên Mệnh xòe bàn tay vòng qua sau lưng, quả nhiên có thể thấy phần lưng của mình. Hắn lại luồn vào quần dài, thấy rõ ràng cọng lông chân.

 

Lý Thiên Mệnh hít sâu:

 

- A!

 

Hắn cảm giác mình không phải đang nằm mơ, cánh tay trái màu đen còn chút cảm giác đau nhói.

 

Bỗng có tiếng the thé vang lên phía trước mặt:

 

- Lý Thiên Mệnh, ngươi đang làm gì!?

 

Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, thấy ánh mắt Tiểu Hoàng Kê là lạ nhìn mình, mặt cười xấu xa.

 

Lý Thiên Mệnh đáp:

 

- Không làm gì.

 

Tiểu Hoàng Kê cười gian bảo:

 

- Đừng che giấu, hơn nửa đêm luồn tay vào trong quần, còn thở gấp, rõ là đang làm chuyện ấy. Chậc chậc, người trẻ tuổi nên tiết chế, nếu không nhịn được thì đi Phỉ Thúy Lâu?

 

Trán Lý Thiên Mệnh rịn mồ hôi.

 

Gà con chỉ bé cỡ bàn tay mà sao xấu xa quá.

 

Lý Thiên Mệnh túm nó lên, đương nhiên là dùng tay phải:

 

- Ngươi lại đây cho ta!

 

Tiểu Hoàng Kê vội la lên:

 

- Dừng tay! Ta không phải gà của ngươi, đừng đụng vào ta!

 

-  . . .

 

Gà con mà lém thấy sợ.

 

Trong bóng đêm, Lý Thiên Mệnh vươn cánh tay phải của mình ra:

 

- Ngươi nhìn xem đây là cái gì?

 

Dưới ánh nến, cánh tay trái của Lý Thiên Mệnh phủ lớp vảy đen hình lục giác tinh mỹ, bàn tay biến thành vuốt thú, trong lòng bàn tay có đôi mắt đỏ như máu trêu cợt nhìn Tiểu Hoàng Kê.

 

Tiểu Hoàng Kê sợ đến nỗi xù lông, nhảy cẫng lên ba thước, hãi hùng suýt ngất xỉu:

 

- A! Thấy quỷ!

 

Nó sợ thật.

 

Vì Lý Thiên Mệnh phát hiện cánh tay hiện giờ của hắn giống hệt bàn tay to hắc ám lúc Tiểu Hoàng Kê mới sinh ra mà hắn đã thấy trong mơ.

 

Khi ấy quá rung động nên Lý Thiên Mệnh không chú ý lòng bàn tay to hắc ám có con mắt không, nhưng thấy đại khái trên làn da cũng có vảy đen lục giác như thế này.

 

Vảy hình lục giác này rất giống tổ ong nên Lý Thiên Mệnh bị ấn tượng mạnh, cũng từ điểm này, nếu bảo cánh tay trái của hắn biến thành như vậy chẳng liên quan gì đến bàn tay to hắc ám thì hắn tuyệt đối không tin.

 

Tiểu Hoàng Kê cũng phát hiện ra điều này:

 

- Đây là bàn tay đó!

 

Cánh tay hắc ám phát ra hơi thở làm nó bản năng sợ hãi.

 

Lý Thiên Mệnh nhìn cánh tay đột nhiên biến đổi của mình:

 

- Ta cũng đoán như vậy.

 

Hắn cũng hoang mang, điều duy nhất có thể khẳng định là cánh tay còn theo sự kiểm soát của hắn, trừ lực lượng thịt cơ bắp hơn ra tạm thời không thấy biến đổi gì khác.

 

Tiểu Hoàng Kê nghiêm túc hỏi:

 

- Chuyện này rốt cuộc là sao?

 

Lý Thiên Mệnh nói:

 

- Ta cũng không biết, đột nhiên thay đổi. Theo ta suy đoán thì có lẽ ngươi không thoát khỏi kẻ thù, bị đuổi tới tận cửa?

 

Tiểu Hoàng Kê chửi thề:

 

- Mợ!

 

Nó trân trân nhìn cánh tay hắc ám, nói thật thì một người một gà hiện tại không có đủ điều kiện biết tất cả sự thật.

 

Cánh tay hắc ám là tồn tại gì? Vì sao muốn truy sát Tiểu Hoàng Kê? Vì sao nó sẽ cộng sinh với Lý Thiên Mệnh? Vì sao cánh tay của hắn chuyển hóa thành cánh tay hắc ám? Chỉ dựa vào suy đoán thì khó ra kết luận cho những điểm đáng ngờ này, trừ phi thời gian cho ra đáp án.

 

Lý Thiên Mệnh thấy bộ dạng sợ chết của Tiểu Hoàng Kê, xì cười nói:

 

- Yên tâm, nếu ca là kẻ thù của ngươi thì chắc chắn sẽ cho ngươi chết tốt. Ví dụ lên núi hái ít nấm làm món gà con nấu nấm?

 

Tiểu Hoàng Kê khinh thường nói:

 

- Ha ha, đây là lý do ngươi hơn nửa đêm thò tay vào đáy quần?

 

- Còn đỡ hơn ngươi cứng rắn đè Hỏa Linh Điểu trống.

 

- Câm mồm!

 

Tiểu Hoàng Kê bay lên, há mỏ chim mổ Lý Thiên Mệnh. Đừng nhìn hàng này nhỏ con nhưng mỏ chim rất cứng.

 

Đinh đinh đinh đinh đinh!

 

Lý Thiên Mệnh dùng cánh tay trái đỡ, khi mỏ chim va chạm với vảy giáp sinh ra đốm lửa văng tung tóe.

 

Lý Thiên Mệnh nhìn chằm chằm vảy giáp lục giác:

 

- Dù sao thì hình như được lợi, ít ra cánh tay này của ta có vẻ như đao thương không chém vào được.

 

Thông qua nắm tay hắn cảm nhận được lực lượng khủng bố vượt qua huyết mạch của bản thân.

 

Lý Thiên Mệnh dùng mảnh vải trắng quấn cánh tay trái, thay bộ đồ trùm lên cánh tay, đeo bao tay vào hoàn toàn giấu đi bàn tay trái.

 

Nếu bị người ta thấy sẽ xem hắn như quái vật.

 

Tiểu Hoàng Kê đã chấp nhận sự biến đổi này, dù sao nó rất lười, đã không hiểu được thì cứ ngồi chờ xem.

 

Trong đêm khuya, Lý Thiên Mệnh nhớ đến bàn tay hắc ám tấn công Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng, hắn chìm trong suy tư:

 

- Có lẽ ta và bàn tay to hắc ám kia có liên quan gì?

 

Lý Thiên Mệnh nhìn cánh tay này thật lâu, cứ cảm thấy mình đã không biết cánh tay cũ, hắn không rõ ràng nó có lực lượng thế nào, có thoát khỏi tầm kiểm soát của mình không.

 

- Tuy rằng không biết lai lịch, nhưng nó khiến ta càng có tự tin tham dự chọn lựa trúng tuyển Viêm Hoàng học cung vào mấy ngày sau!

 

Đột phá cảnh giới, cánh tay hắc ám xuất hiện, trong thời gian còn lại Lý Thiên Mệnh tranh thủ diễn luyện lại chiến quyết cũ, tiến vào trạng thái chiến đấu.

 

Lý Thiên Mệnh từng tu luyện đến Linh Nguyên cảnh, hắn tu tập nhiều chiến quyết.

 

Cái gọi là chiến quyết cũng giống như công pháp, đều là tiền bối lần mò và kinh nghiệm trải qua vô số lần chiến đấu, thực tiễn sáng tạo ra chúng. Công pháp chủ yếu dùng để tu luyện thăng cấp, chuyển hóa Thú Nguyên. Chiến quyết là tài nghệ chiến đấu cao siêu, là kết tinh trí tuệ của vô số Ngự Thú Sư trên Viêm Hoàng đại lục.

 

Chiến quyết mạnh mẽ có thể hạ gục kẻ địch mạnh hơn mình.

 

Chiến quyết chia ra hai phần, một phần là võ pháp cho Ngự Thú Sư thi triển, phần thú pháp cho thú bản mệnh dùng.

 

Võ pháp và thú pháp có thể phối hợp, hỗ trợ lẫn nhau, hai bên cùng chiến đấu mới là uy lực mạnh nhất của chiến quyết.

 

Ngự Thú Sư và thú bản mệnh càng tăng lên cảnh giới sẽ có nhiều năng lực kề vai chiến đấu, võ pháp và thú pháp trong chiến quyết chỉ là một phần.