Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió

Chương 15. Đã gặp qua là không quên được (1)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Như loại điều chuyển nhân viên không phải thăng chức này, không cần báo cáo với huyện, lãnh đạo trong trấn có thể xử lý trực tiếp.

Như Tần Nghị từ chủ nhiệm văn phòng thôn trấn điều đi làm thư ký của bí thư, bởi vì Tần Nghị thư ký này cũng không kiêm chức vị loại chủ nhiệm ban ngành khác, cho nên Hoắc Bá Nho nói một câu đã có thể điều qua.

Được Hoắc Bá Nho chính miệng thừa nhận, sắc mặt hắn trầm xuống, hắn không ngờ, Hoắc Bá Nho thật sự kéo Tần Nghị một phen, đây là đang đánh vào mặt hắn!

“Bí thư Hoắc, nói không dễ nghe, Tần Nghị người này, không ra làm sao, cậu ta trước đó chính là người của tôi, người này, có phản cốt!” Trần Minh rất rõ hắn bây giờ chỉ là nhân vật số hai của trấn Thanh Giang, tổng thể mà nói, Hoắc Bá Nho là nhân vật số một, từ ban ngành điều một người mà nói, hắn vẫn khó có thể ngăn cản, hơn nữa hắn bây giờ vừa mới bị ghi lỗi nặng, bị ủy ban kỷ luật thành phố bên kia âm thầm theo dõi, hắn cũng không muốn trở mặt quá sâu với Hoắc Bá Nho!

Nhưng, hắn cũng sẽ không để Tần Nghị dễ chịu!

Tần Nghị ở trong mắt người sáng suốt, từng là người trận doanh của hắn, bây giờ Hoắc Bá Nho điều Tần Nghị đi qua, hắn tới chính là muốn cố ý ly gián hai người!

Ý tứ của Trần Minh rất rõ ràng, Tần Nghị vốn là người trận doanh tôi, cậu cũng dám dùng?

Không cân nhắc đề phòng Tần Nghị?

“Có phản cốt hay không tôi không biết, nhưng cậu ấy quả thật là một nhân tài.” Hoắc Bá Nho mỉm cười nói.

“Ha ha, như vậy cái này vẫn là bí thư cậu ngày sau tự mình đi nghiệm chứng, tôi có việc, đi trước.” Trần Minh đã đạt tới mục đích, cũng không cần nhiều lời nữa, xoay người cáo từ.

“Không tiễn.”

Hoắc Bá Nho thu liễm nụ cười.

Hắn điều Tần Nghị tới đây, tự nhiên không phải vì nhìn trúng tài năng của Tần Nghị, mà là nhìn trúng quan hệ của Tần Nghị cùng huyện trưởng Lý!

Có thể khiến huyện trưởng Lý tự mình phái lái xe đưa Tần Nghị trở về, quan hệ của hai người, khẳng định không phải bình thường như vậy!

Trần Minh đi ra, về tới trong văn phòng của mình, sắc mặt hắn âm trầm: “Tần Nghị, đừng tưởng cậu có Hoắc Bá Nho chống lưng cho cậu, tôi liền không có cách nào làm gì cậu?”

Ngày sau, hắn có cả đống phương pháp đi trả thù!

Hắn đường đường một trưởng trấn, bị một cấp dưới làm mất mặt, chuyện này đã truyền khắp toàn bộ hệ thống trấn Thanh Giang, nói thật, cái mặt của hắn bị đánh có chút đau.

Mấu chốt ở lúc hắn chuẩn bị đối phó Tần Nghị, thằng nhãi này vừa vặn lại tránh thoát sự trả thù của mình!

Ở trong mắt người ngoài, hắn ngay cả một nhân viên nho nhỏ cũng không xử được, thật sự quá mất mặt rồi!

Ngày hôm sau.

Hoắc Bá Nho dẫn Tần Nghị đi về phía văn phòng đảng ủy.

“Tần Nghị, cậu đối với viết tài liệu không có vấn đề lớn chứ?” Hoắc Bá Nho nhìn về phía Tần Nghị.

“Cũng ổn, dù sao trước đó ở văn phòng thôn trấn bên kia cũng thường xuyên phải viết báo cáo.” Tần Nghị cười nói.

“Vậy thì tốt, ở văn phòng đảng ủy bên này làm thư ký, bình thường báo cáo tài liệu có thể phải viết tương đối nhiều, tôi sợ cậu không thích ứng, nghe cậu nói như vậy, tôi an tâm rồi.” Hoắc Bá Nho cười nhẹ.

Làm thư ký của bí thư trấn, cần thường xuyên phát xuống tài liệu văn kiện, bản thảo lãnh đạo nói chuyện, văn kiện thông báo thôn trấn, tài liệu hướng bên trên xin chỉ thị, bản thảo tin tức, tài liệu tổng kết kinh nghiệm vân vân các loại trao đổi.

Không có trình độ nhất định, thật đúng là không làm được!

Hoắc Bá Nho đối với Tần Nghị thật ra cũng không có bao nhiêu chờ mong, kéo Tần Nghị qua, chủ yếu là vì đánh cuộc đầu tư một lần mà thôi.

Hai người vừa trò chuyện, vừa đi.

“Chào buổi sáng bí thư!”

Người ở bên trong văn phòng nhìn thấy Hoắc Bá Nho tiến vào, mọi người đều đồng thanh chào hỏi.

Nhưng bọn họ đều đưa ánh mắt nhìn về phía Tần Nghị đứng ở phía sau Hoắc Bá Nho.

“Đây là đồng chí Tần Nghị mới từ văn phòng thôn trấn bên kia điều tới, về sau chính là đồng nghiệp mới của văn phòng đảng ủy mọi người. Chức vụ của cậu ấy là thư ký, về sau mọi người cần trao đổi nhiều hơn.”

“Chào mọi người, hy vọng về sau chỉ giáo nhiều hơn!”

Mọi người đối với Tần Nghị, tự nhiên đã là như sấm bên tai.

Trước đó cứng rắn đấu với Trần Minh, đã nổi tiếng ở trong ủy ban trấn Thanh Giang! Nhưng mọi người đều không rõ, vì sao bí thư sẽ mang loại người phô trương lại không có EQ như thế kéo vào? Còn là làm thư ký cho bản thân!

“Tần Nghị, cậu ấy tên Mai Văn Kiệt, cũng là thư ký của tôi.” Hoắc Bá Nho giới thiệu một thanh niên nhìn qua 27-28 tuổi, diện mạo ổn trọng.

Hai người ở dưới sự giới thiệu của Hoắc Bá Nho nhiệt tình chào hỏi.

“Tiểu Mai, Tiểu Tần mới đến, cậu trước dẫn dắt cậu ấy làm quen hoàn cảnh một phen, thuận tiện để cậu ấy mau chóng làm quen nội dung công tác của thư ký bên này.”

“Vâng, bí thư.” Mai Văn Kiệt gật đầu đáp ứng.