Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Sau khi giao dịch cùng Cái Bang thì Lưu Tiêu phát hiện không có ai tới Thiên Cơ Lâu nữa.

Hắn cũng không thèm để ý.

Hiện nay hắn chỉ có thể cung cấp tin tình báo mà thôi.

Nếu có người đến để ăn cơm uống rượu thì hắn cũng không có để mà phục vụ.

Chờ hai ba ngày nữa tuyển được đầu bếp thì mới có thể kinh doanh nghiệp vụ tửu lâu được.

"Lần sau chỉ lấy bạc trắng, không thu ngân phiếu."

Sau một lúc Lưu Tiêu đi tiền trang đổi ngân phiếu thành bạc rồi đi về.

Khả năng suy tính của hệ thống chỉ cần tiêu hao bạc, chỉ cần hiện vật, không thu ngân phiếu.

Tin tức Cái Bang tìm được Đả Cẩu Bổng truyền ra thì sau một lát Lưu Tiêu cũng đã nhận được.

"Tốn thời gian lâu như thế mới tìm được sao, xem ra tên tiểu nhân âm hiểm Toàn Quán Thanh kia phải chịu không ít đau khổ nên mới phải khai."

Lưu Tiêu đang nghĩ ngợi thì bỗng nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân vang lên.

Ngẩng đầu thì phát hiện là đám người Ngô Trường Phong.

Một câu gậy xanh như bích lục đang nằm trong tay Ngô Trường Phong.

Sau lưng bọn hắn còn có rất nhiều người đi theo để xem náo nhiệt.

"Đa tạ lâu chủ của Thiên Cơ Lâu, Cái Bang chúng ta đã tìm được Đả Cẩu Bổng về một cách thuận lợi."

Thì ra những người này đến là để cảm tạ.

Đả Cẩu Bổng chính là vật tượng trưng của bang chủ Cái Bang.

Nếu thật sự đánh mất thì chắc chắn Cái Bang sẽ có nội loạn xảy ra.

Mà Cái Bang bây giờ đã trải qua nhiều lần đại loạn rồi, không thể dày vò thêm nữa.

Người của Cái Bang tuy có chút cứng đầu cổ hủ, nhưng đa số đều hiệp nghĩa như lời đồn.

Lưu Tiêu vẫn có cảm nhận khá tốt về bọn hắn, cười khách khí với đám người Ngô Trường Phong vài câu.

Lúc này hắn chú ý đến hai người vô cùng nổi bật phía sau.

" Đoàn Dự "

"Thân phận: Đại Lý Thế Tử "

" Tu vi: Tiên Thiên hậu kỳ "

" Võ học: Lăng Ba Vi Bộ, Lục Mạch Thần Kiếm, Bắc Minh Thần Công "

" Mục đích: Tìm hiểu nguyên nhân nghĩa huynh Kiều Phong bị hãm hại "

...

" Vương Ngữ Yên "

" Thân phận: Cháu ngoại của Vô Nhai Tử...."

" Tu vi: Không "

" Am hiểu: Đọc thuộc lòng võ công thiên hạ, võ học kiến giải tông sư cảnh "

" Mục đích: Hiếu kỳ "

Lưu Tiêu ngay lập tức bị kinh diễm.

Khí chất tiểu thư khuê các, mỹ nữ cổ điển trên người Vương Ngữ Yên vô cùng nổi bật, không phải là thứ mà các minh tinh ở kiếp trước có thể truyền tải.

Hắn mất mấy giây, còn phải nhờ thanh âm của Ngô Trường Phong vang lên mới có thể tỉnh hồn lại.

Trong nháy mắt đó bởi vì ánh mắt không kiêng nể gì cả của hắn nên khiến trên mặt Vương Ngữ Yên đỏ bừng cả lên, vô cùng mê người.

"Lâu chủ Thiên Cơ Lâu, xin hỏi vì sao ngươi biết Đả Cẩu Bổng bị Toàn Quán Thanh lấy đi."

Ngô Trường Phong đến đây đầu tiên là để cảm tạ, hai là để hỏi ra nghi hoặc của bản thân.

Sau khi thẩm vấn tên phản đồ kia xong thì hắn phát hiện việc trộm Đả Cẩu Bổng chỉ có một mình Toàn Quán Thanh biết.

Lúc bị bắt thì ngay cả Toàn Quán Thanh cũng ngơ ngác.

Sau nửa ngày liều mạng, thậm chí đến mức không chịu nổi cực hình thì hắn mới chịu khai ra.

"Ta có nên nói cho Vương Ngữ Yên rằng cha nàng là Đoàn Chính Thuần không?"

Lưu Tiêu lúc này đang phân vân.

Ta chỉ nói cho Vương Ngữ Yên rằng cha nàng chính là Đoàn Chính Thuần, không nói việc Đoàn Dự không phải con ruột của Đoàn Chính Thuần.

Vậy là được!

Quá tốt!

Sau đó hắn nghiêm mặt, cất cao giọng: "Thiên Cơ Lâu ta tường tận mọi việc trong thiên hạ, không có việc gì là giấu diếm được ánh mắt của Thiên Cơ Lâu."

Lời này kiêu ngạo vô cùng, giọng điệu cũng rất ngông cuồng.

Nhưng mà qua chuyện của Cái Bang thì không ai phản bác Lưu Tiêu Cả.

"Lâu chủ có biết ai mới là người thật sự giết hại Mã phó bang chủ hay không?"

Thanh âm thanh thuý như hoàng yến vang lên, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người lại.

Vương Ngữ Yên vừa mới lên tiếng.

Mấy ngày trước phó bang chủ Cái Bang là Mã Đại Nguyên bị chính võ học thành danh của mình sát hại trong nhà, trong võ lâm truyền tai nhau rằng chỉ có Cô Tô Mộ Dung Phục có thể làm được điều này.

Cái Bang cũng tin là thế, muốn bắt Mộ Dung Phục tới tra khảo.

Vương Ngữ Yên biết rằng không phải biểu ca làm, nên nàng muốn mượn miệng của Thiên Cơ Lâu để tẩy trắng cho Mộ Dung Phục.

Lời của người khác thì chắc chắn Cái Bang không tin.

Nhưng nếu do chính miệng Thiên Cơ Lâu nói thì chắc chắn Cái Bang sẽ phải xem xét cẩn thận lại.

"Tên ngu ngốc Mộ Dung Phục này, có một biểu muội luôn luôn giúp đỡ như thế vậy mà lại không biết quý trọng, đáng đời phục quốc thất bại."

Lưu Tiêu nhổ nước bọt Mộ Dung Phục một cái, lại tiếp tục mở miệng: "Tại hạ có biết."

Người của Cái Bang nghe thế thì đứng ngồi không yên.

Cũng bởi vì Mã Đại Nguyên chết nên mới lộ ra chuyện bang chủ Kiều Phong là người Khiết Đan.

Vì thế nên mới có một loạt chuyện xảy ra sau đó, Đả Cẩu Bổng lạc mất, cao tầng của Cái Bang bị bắt.

"Xin lâu chủ nói rõ, xài bao nhiêu tiền Cái Bang cũng nguyện ý chi ra."

"Nếu có thể tìm ra hung thủ để báo thù cho Mã phó bang chủ thì tất cả Cái Bang sẽ vô cùng cảm kích."

Đoàn Dự cũng đứng ngồi không yên: "Xin lâu chủ giải oan cho đại ca của ta."

Nhũng võ lâm nhân sĩ khác cũng bắt đầu nhộn nhịp, ai nấy đều hiểu kỳ.

Lần này Lưu Tiêu không dự định thu tiền.

Hắn muốn thực hiện ý tưởng trước đó, khuếch trương tầm ảnh hưởng của Thiên Cơ Lâu trước.

Mà ý tưởng của hắn chính là chế tạo một danh sách giống như Binh Khí Phổ vậy.

Nếu là bảng danh sách thì đương nhiên sẽ không thu tiền.

"Nếu Ngữ Yên muốn hỏi thì tại hạ sẽ không thu tiền."

Chắc chắn phải thu Vương Ngữ Yên về dưới trướng mình, không chỉ nàng mà còn rất nhiều người khác nữa, muốn Thiên Cơ Lâu trải rộng khắp nam bắc Đại Giang thì cần rất nhiều nhân thủ.

Đây là ý tưởng đầu tiên khi hắn nhìn thấy Vương Ngữ Yên.

Đã không định lấy tiền rồi thì ngu gì không nói để đổi một nhân tình của Vương Ngữ Yên, tranh thủ hảo cảm của nàng.

Đây chính là một bách khoa toàn thư về võ học, tuy không tu luyện võ công nhưng cảnh giới lại cao một cách đáng sợ.

Ngay cả Mộ Dung Phục đều do nàng chỉ điểm.

Ngay cả khi Kiều Phong giao thủ cùng người khác, chiêu tiếp theo hắn sẽ ra là gì nàng cũng có thể đoán được.

Nếu chỉ nói riêng về võ học kiến giải thì những tông sư danh vang rền thiên hạ kia đều không thể đuổi kịp Vương Ngữ Yên.

Nếu như có luyện võ thì có thể tạo nên một Tông Sư cao thủ trong thời gian ngắn.

Kiếp trước Lưu Tiêu đã suy nghĩ qua rồi, nếu Vương Ngữ Yên có luyện võ thì sẽ như thế nào.

Hắn còn phân tích tỉ mĩ nữa.

Kỳ tài võ học chân chính trong Thiên Long Bát Bộ thì phỏng chừng chỉ có Vương Ngữ Yên, tam huynh đệ Đoàn Dự cũng phải đứng nép sang một bên,

Hơn nữa hệ thống cũng đã chứng thực suy nghĩa của hắn.

Chủ yếu nhất là hắn muốn thông qua Vương Ngữ Yên để mưu đồ nhiều thứ hơn.

Trong lòng của hắn đã có một loạt kế hoạch để thu phục Vương Ngữ Yên rồi.

Lúc này chỉ là bước đầu tiên thôi.

"Đa tạ lâu chủ!"

Vương Ngữ Yên nhẹ giọng nói, quả nhiên cảm kích Lưu Tiêu, nở ra một nụ cười hiếm thấy.

Chỉ có Đoàn Dự lúc này bỗng có một dự cảm không lành.

"Đương nhiên tại hạ cũng do cảm động trước sự hiệp nghĩa của Cái Bang, không muốn thấy phường tiểu nhân hãm hại Cái Bang."

Lưu Tiêu bổ sung thêm.

Chớp mắt hắn liền thu hoạch được sự cảm kích từ đám người Ngô Trường Phong.