Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Thực lực của ký chủ có liên quan với số lượng linh tinh mà ký chủ kiếm được, sau khi ký chủ hoàn thành giao dịch lấy được linh tinh, hệ thống sẽ dựa theo đó, tự động chuyển hóa thành tu vi linh lực của ký chủ." Giọng nói nghiêm túc của hệ thống vang lên trong đầu Lạc Xuyên: "Trước mắt ký chủ là điếm chủ một sao, tỉ lệ phân chia là mười phần trăm. Cấp sao tăng lên, sẽ mở khóa càng nhiều quyền hạn hơn, tỉ lệ phân chia cũng sẽ tăng theo."

Trong lòng Lạc Xuyên cảm thấy hơi kinh ngạc, không ngờ linh tinh lại còn có tác dụng này!

Chẳng qua sau khi hắn nghĩ lại thì cũng hiểu rõ, ngoài việc làm tiền tệ ra, linh tinh vốn là vật phẩm cần thiết cho việc tu luyện của người tu luyện.

Cách làm này của hệ thống, chỉ là trợ giúp Lạc Xuyên giảm bớt đi trình tự tu luyện.

"Như thế cũng không tồi. Nói như vậy, chẳng phải là ta bán càng nhiều hàng hoá, thực lực của ta sẽ càng mạnh hay sao?" Khóe miệng của Lạc Xuyên chậm rãi nhếch lên, đôi mắt cũng khẽ cong cong.

"Thăng cấp đến cấp hai cần một trăm linh tinh, cấp ba cần một vạn linh tinh, cấp bốn cần mười vạn linh tinh." Hệ thống trả lời.

Lạc Xuyên: ...

Xem ra con đường mạnh lên này còn gánh nặng đường xa.

Kế tiếp, dựa vào giải thích của hệ thống, Lạc Xuyên biết cấp một của mình không sai biệt lắm tương đương với một đại đẳng cấp của thế giới này.

"Vậy cấp sao kia là thế nào?"

"Ký chủ có thể hoàn thành nhiệm vụ thăng sao đặc thù do bản hệ thống ban bố để thăng cấp sao." Hệ thống trả lời: "Nhiệm vụ thăng sao đặc thù do hệ thống cấp sau khi đánh giá hạn ngạch buôn bán của ký chủ có đạt tới tiêu chuẩn hay không."

Thở dài, Lạc Xuyên biểu thị rất là chờ mong đối với cuộc sống trong tương lai.

Tiện tay cầm một gói thanh cay ở bên cạnh, thông tin giới thiệu của nó lập tức xuất hiện ở trong đầu Lạc Xuyên.

"Thanh cay, sau khi ăn xong, trong thời gian ngắn có thể tăng năng lượng trong cơ thể lên một đẳng cấp nhỏ, có thể dùng cộng dồn nhiều nhất năm lần, không thể vượt qua đẳng cấp lớn. Thời gian duy trì: một phút đồng hồ. Giá bán: một trăm linh tinh."

Khuôn mặt Lạc Xuyên không hề thay đổi, trong lòng không có chút rung động nào, hắn đã có miễn dịch đối với những đồ vật kỳ quái do hệ thống lấy ra.

Lạc Xuyên cảm thấy, chính mình cần phải thử một chút xem thanh cay rốt cuộc có công hiệu như thế nào.

Xé gói thanh cay ra, một mùi thơm chua cay quen thuộc đập vào mặt.

Cho thanh cay vào miệng, Lạc Xuyên chỉ cảm thấy bên trong khoang miệng của mình phảng phất như xuất hiện một ngọn lửa.

Hô!

Hắn thở nhẹ ra một hơi, trong mắt xuất hiện một tia kinh ngạc.

Bên trong cảm giác của Lạc Xuyên, sau khi ăn hết thanh cay, nguồn năng lượng ít ỏi trong cơ thể hắn, không ngờ lại mạnh lên rất nhiều!

"Thật là thơm!"

Lạc Xuyên gật đầu bình luận, sau đó đưa tất cả thanh cay còn lại vào trong miệng.

Tinh tế cảm nhận một chút, Lạc Xuyên phát hiện, năng lượng trong cơ thể mình quả nhiên là sau một phút đồng hồ lại khôi phục bình thường.

Sau đó... Sau đó cũng không có sau đó nữa.

"Hệ thống, không có tác dụng phụ gì hay sao?" Lạc Xuyên hơi tò mò hỏi.

Trong ký ức của hắn, trong những tiểu thuyết kia, những phương pháp có thể tăng cường thực lực trong thời gian ngắn, đều sẽ có tác dụng phụ nguy hại đến thân thể.

"Hàng hóa của bản hệ thống không có tác dụng phụ như vậy, mặt khác xin ký chủ không nên so sánh hàng hóa của bản hệ thống hàng hoá với những thứ rác rưởi kia." Hệ thống trả lời.

Lạc Xuyên gật đầu.

Không có tác dụng phụ, điều này khá kinh khủng.

"Tuyên bố nhiệm vụ, bán ra một trăm chai Coca Cola, một trăm gói thanh cay.

Phần thưởng: Một lần cơ hội rút thưởng.

Tiến độ trước mắt: Coca Cola: 0/100, thanh cay 0/100."

Ngay lập tức, giọng nói nhắc nhở của hệ thống lại vang lên trong đầu Lạc Xuyên.

Lúc này, sắc trời đã tối, người qua đường dần dần thưa thớt, từng ngọn đèn sáng xuất hiện bên trong thành Cửu Diệu, giống như những ngôi sao trên bầu trời.

Ngáp một cái, cảm nhận được cơn buồn ngủ đang dần dần ập tới, Lạc Xuyên đóng cửa lại, đi lên lầu hai của cửa hàng, sau khi rửa mặt đơn giản liền lên giường đi ngủ.

Sau khi Bộ Ly Ca rời khỏi cửa hàng của Lạc Xuyên, trực tiếp trở lại Trấn Nam Hầu phủ.

Chẳng qua lúc này Bộ Ly Ca còn đang không ngừng hồi tưởng lại mỹ vị của Coca Cola, cộng thêm nội thương trên người đã lành hẳn, trên mặt thỉnh thoảng xuất hiện một nụ cười.

Trong phủ đương nhiên là có rất nhiều hạ nhân và thị nữ, chẳng qua sau khi bọn họ gặp phải Bộ Ly Ca đều theo bản năng lùi về sau mấy bước.

Cũng may Bộ Ly Ca còn đang đắm chìm trong dư vị, trái lại không chú ý tới điểm này.

Sau khi không thấy bóng dáng của Bộ Ly Ca đâu nữa, những hạ nhân này lập tức tụ lại với nhau, thấp giọng bắt đầu trò chuyện.

"Thiếu gia hôm nay làm sao vậy? Cảm giác thật là lạ!"

"Đúng vậy đúng vậy! Nhất là biểu lộ trên mặt, thật sự quá bỉ ổi!"

"Ai, hình tượng anh tuấn phóng khoáng của thiếu gia ở trong lòng ta đã hoàn toàn sụp đổ..."