Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhìn thấy thanh cay và Coca Cola trong tay Bộ Thi Ý, Bộ Ly Ca âm thầm nuốt ngụm nước bọt.

Hắn ta vẫn nhớ rõ mỹ vị của Coca Cola, kể từ sau khi uống một chai hôm qua thì không thể nào quên được loại cảm giác mát lạnh và bọt khí nổ tung trong miệng kia!

Bộ Thi Ý khẽ gật đầu: "Dùng hơn một trăm linh tinh mua một đồ vật gì đó, quả thật là muốn nhìn xem rốt cuộc nó có đáng giá hay không."

Sau đó trong ánh mắt mong chờ của Bộ Ly Ca, Bộ Thi Ý chậm rãi xé mở gói thanh cay.

Trong nháy mắt, một mùi thơm cay nồng đập vào mặt, kích thích cảm quan của hai người.

Bên trong gói chỉ có một cái thanh cay, phần dầu mỡ màu đỏ phía trên phản xạ ra ánh sáng làm cho người ta mê say.

Đúng vậy, bên trong một gói thanh cay chỉ có một cái!

Lúc vừa mới nhìn thấy, Lạc Xuyên thậm chí có chút hoài nghi hệ thống rốt cuộc có phải cố ý cắt xén số lượng thanh cay hay không.

Bộ Thi Ý duỗi hai ngón tay thon dài cầm thanh cay ra, hơi do dự, rồi đưa vào trong môi đỏ trong ánh mắt thèm nhỏ dãi của Bộ Ly Ca ở bên cạnh.

Nàng nhẹ nhàng nhấm nuốt, ngay lập tức hơi thở chua cay xộc thẳng vào trong khoang miệng.

Sau đó giống như là có một ngọn lửa xuất hiện ở trong bụng, trực tiếp bao phủ toàn thân, linh lực trong cơ thể cũng nhanh chóng vận chuyển theo luồng nhiệt lưu này.

"Ừm... Ngon đấy!"

Bộ Thi Ý hơi híp mắt lại, đưa ra một đánh giá như vậy.

"Tỷ tỷ, mùi vị rốt cuộc như thế nào?"

Bộ Ly Ca ở bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ này của Bộ Thi Ý, hung hăng nuốt ngụm nước bọt.

Hiện tại Bộ Ly Ca đã cảm thấy hơi hối hận, vì sao bản thân mình không mang thêm nhiều linh tinh ở trên người.

"Mỹ vị vô cùng!" Bộ Thi Ý thuận miệng trả lời.

"Tuy nhiên hiệu quả này quả thật như là ông chủ nói, hiện tại thực lực của ta quả thật đã là Thần Hồn lục phẩm!" Cảm nhận được cường độ của linh lực trong cơ thể, Bộ Thi Ý không khỏi suy nghĩ ở trong lòng.

Bộ Thi Ý thân là con gái của Trấn Nam Hầu, dung mạo tuyệt mỹ, bên trong toàn bộ thành Cửu Diệu thì nàng cũng là nhân vật đứng số một số hai, khiến cho rất nhiều người trẻ tuổi đều coi nàng là nữ thần trong lòng.

Hơn nữa, tuy rằng là một nữ tử, nhưng thực lực của nàng cũng rất không tầm thường, đã đạt tới cảnh giới Thần Hồn ngũ phẩm!

Với tuổi tác như vậy mà đã có tu vi bực này, cho dù là trong toàn bộ Thiên Tinh đế quốc cũng là cao thủ hiếm có!

"Nghe nói thanh cay và Coca Cola cho người béo, khụ khụ, Coca Cola rất hợp nhau!" Lạc Xuyên ở bên cạnh lên tiếng đúng lúc.

Bộ Thi Ý gật gật đầu, sau đó vặn chai Coca Cola ra, uống một ngụm nhỏ.

Bộ Thi Ý mở to hai mắt nhìn, lại uống một ngụm, sau đó lại uống một ngụm...

Một lát sau, nguyên một chai Coca Cola tất cả đều bị Bộ Thi Ý uống cạn sạch.

"Ợ…"

Một tiếng nấc vang lên, trong nháy mắt trên khuôn mặt của Bộ Thi Ý xuất hiện một vệt đỏ ửng.

Lạc Xuyên mặt không đổi sắc, ở trước mặt mỹ nữ bảo trì bình tĩnh là tố chất cần thiết của một nam thần.

"Ly Ca, chúng ta đi thôi." Khẽ gật đầu với Lạc Xuyên, Bộ Thi Ý lập tức lôi kéo Bộ Ly Ca đang thất hồn lạc phách ở bên cạnh rời khỏi cửa hàng nhỏ.

"Đa tạ hân hạnh chiếu cố, hoan nghênh lần sau trở lại." Lạc Xuyên cũng gật gật đầu, thản nhiên nói.

"Tỷ tỷ, ăn thế nào vậy?" Vừa đi ra khỏi cửa hàng, Bộ Ly Ca lộ vẻ mặt đau buồn như thể không thiết sống hỏi.

Bộ Thi Ý quay đầu nhìn về phía cửa hàng nhỏ, trong đôi mắt như nước mùa thu có tồn tại ý nghĩ không thể giải thích được: "Thật sự không nghĩ tới, hai loại đồ vật kia lại có hiệu quả giống như lời giới thiệu."

"Hiện tại biết ta không lừa tỷ tỷ rồi chứ?" Bộ Ly Ca có chút tự hào nói.

Bộ Thi Ý khẽ gật đầu: "Ừm. Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, ông chủ này rốt cuộc là ai, mục đích của hắn khi đến thành Cửu Diệu mở cửa hàng lại là cái gì?"

Bộ Ly Ca ở bên cạnh trái lại cảm thấy không quan trọng, khoát tay áo nói: "Tỷ quản nhiều như vậy làm gì, chỉ cần chúng ta có thể mua đồ ở trong cửa hàng là được. Thân phận và thực lực của ông chủ như thế nào, có liên quan gì đến chúng ta?"

Nghe thấy câu trả lời khá lưu manh này của Bộ Ly Ca, Bộ Thi Ý đầu tiên là sững sờ, sau đó bật cười: "Nói không sai, chỉ cần chúng ta có thể mua đồ ở cửa hàng này là được, quan tâm những việc khác làm gì."