Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ

Chương 14. Tu vi của sư tôn không kém gì Đại Đế

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Lý ma ma vô cùng phẫn nộ, lúc này sát ý trong lòng đã lên tới đỉnh điểm.

Nàng bắt đầu cưỡng chế thiêu đốt tu vi của mình đối kháng với quyền ý của Lục Tiêu Nhiên.

“Đôi sư đồ cầm thú các ngươi, ta có liều mạng cũng phải giết chết các ngươi.”

Nhưng đúng lúc ấy, giọng nói của Cơ Vô Hà chợt vang lên.

“Đừng, Lý ma ma.”

Cả người Lý ma ma run lên, quay đầu nhìn về phía Cơ Vô Hà, vẻ mặt đầy lo lắng.

“Quận chúa, ngươi không sao chứ?”

Cơ Vô Hà lắc đầu.

“Ta không sao. Chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi. Giờ ta đã là đệ tử của Lục sư tôn.”

“Gì cơ!”

Đồng tử Lý ma ma co lại, không thể tin nổi mà nhìn Cơ Vô Hà.

“Quận chúa, ngươi đang nói đùa với ta sao?”

Cơ Vô Hà lắc đầu, vẻ mặt trịnh trọng nói:

“Ta không nói đùa gì cả, từ hôm nay trở đi, ta chính là đệ tử của Lục sư tôn, đến khi biển cạn đã mòn, trời long đất lở.”

Lý ma ma hoàn toàn sa sút. Lục Tiêu Nhiên thu lại lực lượng của Hỗn Nguyên Đế Kinh. Lý ma ma ngồi co quắp trên mặt đất.

“Vì sao vậy, quận chúa?”

Cơ Vô Hà nhìn thoáng qua Lục Tiêu Nhiên.

“Xin lỗi, đây là bí mật liên quan đến sư tôn ta, ta không thể tùy ý tiết lộ được.”

“Quận chúa, ngươi điên rồi sao?”

“Ta không điên. Lý ma ma, ngươi đã theo dõi ta trưởng thành, xin hãy tin tưởng vào ta, cũng tin tưởng vào sự lựa chọn của ta.”

Cơ Vô Hà nói rất mạnh mẽ, khiến thế giới quan của Lý ma ma hoàn toàn sụp đổ.

Nàng nhìn chằm chằm vào Lục Tiêu Nhiên, lạnh lùng nói:

“Là ngươi! Nhất định là ngươi đã lừa gạt quận chúa. Ta phải về bẩm báo với Tử Ninh Vương, gọi ngài tới lấy mạng ngươi.”

Vừa dứt lời, trong mắt Lục Tiêu Nhiên chợt bùng lên lệ khí tràn ngập sát ý.

Hỗn Nguyên Đế Kinh vận chuyển, uy thế mạnh mẽ trấn áp Lý ma ma nửa quỳ trên mặt đất.

“Phụt!”

Lý ma ma phun ra một ngụm máu tươi, Cơ Vô Hà bị dọa đến thay đổi sắc mặt, vội quỳ gối cầu xin trước mặt Lục Tiêu Nhiên.

“Sư tôn, Lý ma ma chăm sóc ta trưởng thành, có ơn bao bọc với ta, xin sư tôn hãy nể tình ta mà tha cho Lý ma ma.”

Dưới tình huống bình thường, người dám uy hiếp Lục Tiêu Nhiên tuyệt đối không thể sống quá một giờ.

Nhưng dù sao đó cũng là đệ tử của mình, lần đầu tiên cầu xin mình, nếu thật sự giết Lý ma ma, e là Cơ Vô Hà sẽ hận mình?

Nhưng muốn Lục Tiêu Nhiên cứ nuốt trôi cục tức này thì chắn chắn là không thể.

“Nể mặt ngươi, ta sẽ cho nàng một cơ hội, giữ lại mệnh chó của nàng.”

Cơ Vô Hà còn chưa kịp nói cảm ơn, Lục Tiêu Nhiên bỗng giơ tay lên, tay hóa thành đao, Hỗn Nguyên Đế Kinh trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, một đao bổ thẳng xuống.

Ầm!

Ánh đao lan ra xa mấy chục thước, một đao đã chặt đứt cánh tay phải của Lý ma ma.

“Á!”

Lý ma ma kêu thảm một tiếng, sắc mặt trắng bệch như sáp, không còn chút màu máu nào.

Lúc này Lục Tiêu Nhiên mới từ từ thu tay về, chậm rãi nói:

“Nhưng tội chết có thể miễn, tội sống không thể tha. Giữ lại một cánh tay của ngươi coi như là trừng phạt. Sau này nói năng phải chú ý, giờ Cơ Vô Hà đã là đồ đệ của ta, ngươi có thể xuống núi rồi.”

Cơ Vô Hà vội vàng chạy tới bên cạnh Lý ma ma, cho bà nuốt một viên đan dược.

Lý ma ma hơi chán chường, tự trách.

“Quận chúa, là lão thân vô năng, không cứu được ngươi.”

Cơ Vô Hà lắc đầu.

“Lý ma ma, ngươi đừng nghĩ như vậy, ta thật sự tự nguyện bái sư. Xin ngươi tin tưởng ta đi, một năm, à không, nửa năm ta sẽ quay về Tử Ninh Vương phủ, lúc đó người sẽ nhìn thấy được một ta khác hẳn.”

Lý ma ma chấn động trong lòng, nàng có thể nhìn ra được sự kiên định trong ánh mắt của Cơ Vô Hà.

Nếu bị người khác uy hiếp, nàng chắc chắn sẽ không có ánh mắt như vậy.

Hít sâu một hơi, Lý ma ma chỉ đành gật đầu đồng ý.

“Vậy được, nếu quận chúa đã khăng khăng như vậy, lão thân cũng không còn gì để nói. Nhưng nếu trở về vương phủ, vương gia có hỏi tới, lão thân sẽ bẩm báo sự thật.”

Cơ Vô Hà hơi khó xử, nhưng đây cũng là chức trách của Lý ma ma, nàng cũng không tiện nói gì nữa, chỉ đành thở dài.

“Vậy được, đã thế, Lý ma ma, ngươi đi đường cẩn thận.”

“Quận chúa cũng vậy, lão thân đi đây.”

Dứt lời, Lý ma ma cũng không muốn ở lại nữa, nhặt lên cánh tay của mình, nhanh chóng xuống núi trị thương.

Lục Tiêu Nhiên cũng không sợ nàng bẩm báo với Tử Ninh Vương.

Thứ nhất, có Bát Quái Phong Thiên Trận ở đây. Trong toàn bộ Đại Chu, chẳng được mấy người có thể đánh được vào đây.

Thứ hai, hắn nhận Cơ Vô Hà làm đồ đệ chứ không phải thu nàng làm tiểu thiếp.

Tử Ninh Vương cũng không đến mức tìm mình đánh một trận.

Sau khi Lý ma ma đi rồi, Lục Tiêu Nhiên lập tức thể hiện sự uy nghiêm của sư tôn.

“Được rồi, việc tu hành không nên trễ nải. Ly Ca, giảng giải quy tắc của Thiên Ma Tông và Chỉ Thủy Phong cho sư muội ngươi, sau đó cả hai tự bắt đầu tu luyện đi.”

“Vâng!”

Vân Ly Ca đáp một tiếng, Lục Tiêu Nhiên bèn xoay người vào phòng mình.

Vân Ly Ca bước nhanh tới. Khi thấy Cơ Vô Hà, hắn không nhịn được mà đỏ mặt.

Dung mạo của Cơ Vô Hà hơn hẳn bất cứ nữ nhân nào mà hắn từng gặp. Thậm chí ngay cả vị hôn thê trước mỹ mạo vô song mà mình từng lấy làm kiêu ngạo cũng phải thua kém không ít so với nàng.

Nhưng đối phương là sư muội của mình, thỏ không ăn cỏ gần hang. Vân Ly Ca vẫn có chừng mực, nhìn mấy lần rồi nói chính sự.

“Chào sư muội, ta là Vân Ly Ca.”

Cơ Vô Hà gật đầu.

“Cơ Vô Hà bái kiến sư huynh.”

Vân Ly Ca gãi đầu.

“Khụ, không cần khách khí như vậy. Thật ra ta cũng chỉ đến sớm hơn ngươi một tháng thôi.”

Mắt Cơ Vô Hà ánh lên sự kinh ngạc.

Sau đó, Vân Ly Ca nói cho nàng nghe quy tắc của Thiên Ma Tông và Chỉ Thủy Phong, lực chú ý của nàng đã bị kéo lại.

Khi biết điều mấu chốt của Chỉ Thủy Phong là một chữ ‘cẩu’, biểu cảm của nàng cũng hệt như của Vân Ly Ca lúc trước.

Nhưng khi nàng nghe được Vân Ly Ca nói về lý luận về “kẻ bật hack” của Lục Tiêu Nhiên, đồng tử cũng co lại trong nháy mắt, mồ hôi lạnh đầy người.