Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Từ Phàm cầm một túi linh thạch nhỏ cười vẫy tay từ biệt với Vương Vũ Luân.

 

“Tiểu tử thối, ngươi kiếm lời rồi, đây là kỹ xảo chiến đấu ta tổng kết được từ nhiều bộ anime hành động lắm đấy.”

 

“Học được chính là kiếm được.” Từ Phàm trở lại tiểu viện của mình nhớ tới túi linh thạch nhỏ trong tay.

 

Thương Linh phong, đây là nơi duy nhất ở ngoại môn có thể nhìn thấy đệ tử nội môn, và cũng là nơi giao dịch buôn bán của đệ tử ngoại môn.

 

Một tòa nhà buôn bán tổng hợp cỡ lớn chín tầng, đây là thương hội do tông môn điều hành, từ tầng một đến tầng ba buôn bán tất cả đồ vật mà Luyện Khí kỳ cần có.

 

Trong một gian phòng khách ở tầng hai, một chủ quản trung niên đang cẩn thận kiểm tra linh đạo Từ Phàm mang đến.

 

“Tốt, tốt.”

 

Chủ quản nhìn linh mễ trong suốt trên tay, hết lời khen ngợi.

 

“Từ tiểu ca, thật lợi hại, ở ngoại môn có thể trồng ra được loại gạo chất lượng thượng hạng này một tay là đếm được.”

 

“Ngoại trừ những tu sĩ linh thực trồng cả đời ở ngoại môn, không ngờ còn có một nhân tài trẻ tuổi như Từ tiểu ca có thể trồng ra được.”

 

“Một nghìn hai trăm ba mươi kí linh mễ này, ta muốn định giá với sáu trăm linh thạch, ngươi thấy thế nào.” Chủ quản sau khi nói xong lại cẩn thận nhìn linh mễ trong tay.

 

Loại linh mễ thượng hạng này chính là món ăn ưa thích của những gia tộc tu tiên, là thứ cần thiết để đặt nền móng vững chắc cho thiên kiêu gia tộc.

 

Bình thường có rất ít loại linh mễ thượng hạng được lưu thông trên thị trường, chỉ có thể tìm những tu sĩ chuyên môn đặt trước mới có được.

 

“Giá cả hợp lý.” Trong mắt Từ Phàm lóe lên một tia kỳ quái, linh đạo được tưới bằng Tiểu Linh Vũ thuật đỉnh cấp sẽ có thể thu được linh mễ thượng hạng à.

 

“Vậy đi, ta làm chủ lại đưa thêm hai mươi linh thạch, hi vọng tiểu ca lần sau khi linh đạo chín lại lựa chọn thương hội bọn ta.”

 

Chủ quản lộ ra nụ cười thân thiết, thân là chủ quản, nhưng địa vị lại tương đương với tu sĩ Kim Đan trong môn phái.

 

“Cảm ơn sự tốt bụng của chủ quản, lần sau linh đạo chín ta sẽ bán cho quý thương hội.” Từ Phàm mỉm cười nói.

 

“Nếu như cần diện tích linh điền lớn để trồng linh đạo, có thể liên hệ với ta.” Chủ quản suy nghĩ một chút rồi nói, bình thường chỉ có thể trồng linh đạo ở sườn đồi thuộc về mình ở ngoại môn.

 

“Được chủ quản, nếu cần ta sẽ liên hệ với ngươi.”

 

Từ Phàm khẽ gật đầu, tỏ ý cảm ơn chủ quản.

 

Tỷ suất lợi nhuận khi trồng linh đạo quá thấp, ta vẫn phải tiếp tục con đường đan khí song tuyệt của mình thôi.

 

Sau khi hoàn thành giao dịch, Từ Phàm lại bỏ ra năm trăm linh thạch mua một lò luyện đan Pháp khí có thể tự động chuyển hóa linh hỏa.

 

Trên đường trở về, Từ Phàm hào hứng nâng lò luyện đan thu nhỏ trên tay.

 

“Cũng may có năm trăm linh thạch do Vũ Luân cho, nếu không cũng chỉ có thể mua lò luyện đan cơ bản nhất, nghe nói rất khó sử dụng.”

 

Trước đó, Từ Phàm đã hỏi thăm sư huynh cùng học luyện đan với hắn, loại lò luyện đan cấp thấp nhất chỉ là để cho những đệ tử ngoại môn không có linh thạch có một cơ hội học tập luyện đan.

 

Để bọn họ hiểu được rằng luyện đan không liên quan gì với lũ nghèo.

 

Ngày tiếp theo, Từ Phàm tràn đầy phấn chấn tiến về phía Thái Học phong.

 

“Nếu kiếp trước ta có động lực học tập này, có lẽ người nhà sẽ chết vì sung sướng.”

 

“Chờ ta, chờ ta đặt chân đến chí cường, ta nhất định sẽ trở về.”

 

Từ Phàm trở nên kiên định hơn khi nghĩ về điều này.

 

Thái Học phong, Linh Đan các.

 

“Học phí là năm trăm linh thạch cộng thêm một trăm điểm cống hiến.”

 

“Đây chỉ là học phí của một năm, tổng cộng có hai năm học.”

 

“Ngươi có thể nghỉ một ngày vào giữa và cuối của mỗi tháng.”

 

“Sau khi ngươi trở thành Luyện Đan sư sơ cấp, là có thể gia nhập vào Đan Dược đường.”

 

Một đệ tử kiêm chức trong Đan Dược đường dẫn Từ Phàm đến học đường và giải thích cho Từ Phàm.

 

Nơi mà Từ Phàm sẽ học sau này sẽ là một đại viện có diện tích hơn mười mẫu, như trường học ở kiếp trước.

 

Ở cửa ra vào của học đường, đệ tử dẫn đường chắp tay với Từ Phàm rồi nói: “Những điều bình thường cần chú ý ta đã nói hết rồi.”

 

“Mong sư huynh sớm ngày trở thành đại sư luyện đan.”

 

Từ Phàm cũng nhanh chóng chắp tay đáp lễ.

 

“Cảm ơn lời chúc của sư huynh.”

 

Cầm lệnh bài vừa mới nhận được, Từ Phàm tìm được lớp học của mình, có diện tích hơn một trăm mét vuông, tổng cộng có mười vị trí, trước mỗi vị trí đều có sẵn nơi đặt lò luyện đan.

 

Từ Phàm vừa đi vào phòng học, một nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp và dáng người yêu kiều tiến lại gần hắn.

 

Yêu nghiệt nhân gian, trong lòng Từ Phàm không nhịn được nghĩ đến từ này.

 

“Chào sư đệ, xin hỏi ngươi là đệ tử mới tới học à.”

 

“Đúng, ta tên là Từ Phàm, sư tỷ tên gì.” Từ Phàm mỉm cười nói, chỉ trong nháy mắt, Từ Phàm đã thu lại ý nghĩ xấu xa của mình.

 

“Ta tên là Sa Yến, ta là giảng viên dự bị ở đây, nếu sư phụ ta không có mặt, bình thường đều do ta giảng bài.” Sa Yến lộ ra nụ cười mê người nhìn tiểu sư đệ trông bình thường trước mặt.

 

Sao ngươi không tên là Sa Điêu, ngay khi ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, Từ Phàm lập tức lắc đầu, che giấu ý nghĩ này, xinh đẹp như vậy, sao có thể là sa điêu được.

 

“Từ Phàm sư đệ, ngươi có thắc mắc gì sao.” Sa Yến nghi ngờ nhìn Từ Phàm nói.

 

“Không có không có, ta chỉ đang nghĩ nếu là mấy người cùng đi học, vậy những buổi học mà ta bỏ lỡ trước đây nên làm thế nào.” Từ Phàm gãi đầu, tùy tiện hỏi một vấn đề.

 

“Điều này thì đơn giản, giai đoạn đầu đều là khóa học cơ bản, ở chỗ ta có ngọc giản tư liệu.”

 

“Về sau vào buổi chiều ta dạy bù cho ngươi là được rồi.”

 

“Được rồi, đã đến giờ, ta phải bắt đầu giảng bài, tiểu sư đệ, ngươi cần phải nghiêm túc nghe đó.” Sa Yến nói với cặp mắt hình trăng non.

 

Từ Phàm lập tức nhộn nhạo tâm thần trước biểu cảm đáng yêu này, kiếp trước hắn là một trạch nam điểu ty, làm gì có cơ hội gặp người đẹp tầm cỡ này.

 

Dạy bù cho mình, cái này hay lắm.

 

Từ Phàm đi đến vị trí Sa Yến đã xếp cho hắn, ngồi khoanh chân trên tấm nệm, các đệ tử đang nghe giảng, liếc nhìn nhau một cái.

 

Nghe giảng bài tính cả Từ Phàm tổng cộng có mười người, vừa vặn chiếm hết chỗ ngồi trong lớp.

 

“Tiếp theo chúng ta sẽ nói một chút về tầm quan trọng của việc gia công sơ cấp linh dược lúc luyện đan, mức độ hoàn mỹ của việc gia công sơ cấp quyết định đến chất lượng cao thấp của phẩm chất thành đan sau này.”

 

“Sau đây ta sẽ nói về thủ pháp gia công linh dược cơ bản nhất, bước đầu tiên chắt lọc tinh hoa.”

 

Khi khóa học luyện đan chính thức bắt đầu, Từ Phàm cũng bước vào trạng thái nghe giảng.

 

Buổi chiều, Từ Phàm tâm thần nhộn nhạo giành cả buổi ở một mình với nữ lão sư xinh đẹp.

 

Trở lại ngọn núi nhỏ của mình, Từ Phàm lấy tài liệu nhận được ở lớp học ra và bắt đầu phân tích cẩn thận.

 

Một tháng sau.

 

Từ Phàm bắt đầu luyện đan lần đầu tiên trong phòng luyện đan mới được xây dựng trên đỉnh núi của hắn.

 

“Thật không dễ dàng, học hơn một tháng, cuối cùng cũng có thể luyện đan được.”

 

Từ Phàm lấy ra một khối linh thạch ném vào hố lửa dưới lò luyện đan, ngọn lửa lập tức cháy lên hừng hực dưới lò luyện đan.

 

‘Khống Hỏa thuật’, ‘Khống Linh thuật’.

 

Mở nắp lò ra Từ Phàm lập tức bỏ tinh hoa của linh dược đã luyện từ trước vào.

 

Thủy Linh Thảo, Nhật Thực quả, linh chi, bách thảo lộ.

 

Tiếp đó Từ Phàm vừa ném tinh hoa của linh dược vào lò luyện đan vừa khống chế độ lửa.

 

Sau khi tất cả được bỏ vào lò luyện đan, Từ Phàm lập tức vận dụng Tố Đan thuật mà mình đã học được.

 

Chỉ thấy trong lò luyện đan rực lửa, tinh hoa linh dược đã được luyện hóa thành chất lỏng bắt đầu chia thành mười nhóm chất lỏng nhỏ, đồng thời bắt đầu lợi dụng nhiệt độ trong lò để rèn luyện bản thân.

 

Ngay khi Từ Phàm cảm thấy luyện đan không khó.

 

Bùm!

 

“Thiên tài như ta vậy mà cũng sẽ làm nổ lò!!!”