Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Lúc này Hàn Sâm đang đào một cái hố lớn ở chân một ngọn núi nào đó, hắn tính chôn cự phủ màu vàng ở chỗ này trước.

Mặc dù hắn lợi dụng Huyết Tinh Đồ Lục Giả biến thân tránh được Thần Thiên Tử đuổi giết, tuy nhiên thời gian biến thân cũng có hạn chế.

Thú hồn dạng dung hợp biến thân có thể nói là một trong những chủng loại thú hồn mạnh nhất, có thể giúp nhân loại có được thân thể khủng bố của dị sinh vật.

Tuy nhiên thú hồn dung hợp biến thân cũng là một trong những thú hồn có nhiều hạn chế nhất, bởi vì trực tiếp dung hợp với thân thể con người, khiến cho thân thể con người sinh ra biến hóa cực lớn, nếu như gen của người đó không đủ mạnh, vậy sẽ không chịu nổi những ảnh hưởng do biến thân gây ra.

Dị sinh vật càng mạnh, gen và thân thể của người biến thân phải mạnh tương đương, như thế mới có thể tiếp nhận tác dụng phụ của việc biến thân.

Lấy ví dụ, nếu như sử dụng thú hồn biến thân cấp nguyên thủy, bản thân có một điểm gen nguyên thủy, có thể hoàn mỹ biến thân trong vòng một phút, sẽ không tạo thành tổn thương đối với thân thể, có được mười điểm gen nguyên thủy thì có thể chèo chống trong 10 phút.

Nếu như có gen biến dị, đại khái một điểm gen biến dị có thể hoàn mỹ biến thân trong vòng 10 phút.

Đồng thời cũng ngược lại, nếu như bản thân có mười điểm gen nguyên thủy, vậy chỉ có thể chèo chống biến dị thú hồn trong vòng một phút.

Huyết Tinh Đồ Lục Giả là thần huyết thú hồn, Hàn Sâm có được tám điểm thần gen, cũng chỉ có thể kiên trì tám phút, đem tính cả gen bình thường, gen nguyên thủy và gen biến dị bây giờ của hắn, cũng không chịu được quá 10 phút.

Đào mệnh thì còn được, nếu như thật sự giết chết chùng đám người bọn Thần Thiên Tử, nhiều lắm cũng chỉ có thể liều mạng lôi theo vài cái đệm lưng mà thôi.

Thú hồn thần huyết không ai có thể nhìn thấy, nhưng cự phủ màu vàng kia lại không thể thu nhập vào trong hư không giống thú hồn, mặc dù người mà hắn đắc tội là Thần Thiên Tử, nhưng dù sao cũng là ba nhà bọn Quyền ca liên hợp hành động, cự phủ màu vàng là lợi ích chung của bọn họ, lần này Hàn Sâm xem như đã đắc tội với cả ba thế lực lớn trong Cương Giáp Tí Hộ Sở rồi, đương nhiên không thể nghênh ngang mang cự phủ màu vàng về, chỉ có thể tạm thời chôn ở đây.

- Nếu như có thể bán cự phủ màu vàng này đi, hai trăm vạn sẽ không còn là vấn đề nữa.

Hàn Sâm chôn cự phủ màu vàng xong, trong lòng vẫn còn hưng phấn không thôi.

Mặc dù bảo cụ thần huyết không đáng giá bằng thần huyết thú hồn, nhưng nó cũng là vật có giá trị liên thành, nếu như có thể bán đi, vậy chuyện tiền bạc hắn không cần phải lo nữa.

Về phần thần huyết thú hồn, Hàn Sâm căn bản không hề nghĩ đến chuyện bán đi, đây là căn cơ giúp hắn đặt chân ở trong thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở, nếu bán đi thì chẳng khác nào làm việc mổ gà lấy trứng, căn bản không cần cân nhắc.

Về tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, xa xa liền thấy La Thiên Dương dẫn người canh giữ ở cửa thành, người ra vào Cương Giáp Tí Hộ Sở đều bị kiểm tra một hồi.

Hàn Sâm đã giấu cự phủ màu vang đi cho nên không có chút sợ hãi nào, hắn đi thẳng đến cửa thành.

Lúc Hàn Sâm đi tới cửa cũng bị ngăn lại, một thanh niên đang muốn kiểm tra thân thể của hắn, La Thiên Dương ở bên cạnh lại lạnh lùng nói:

- Không cần tốn thời gian với tên phế vật kia, tên rác rưởi này có thể là Kim Tệ hay sao?

- Mau cút đi, đừng ở chỗ này làm vướng chân.

Thanh niên kia hung tợn đẩy Hàn Sâm một cái, quay sang kiểm tra người khác.

Hàn Sâm liếc La Thiên Dương, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng, sau đó đi vào trong Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Mấy người đi đường đều đang bàn tán chuyện ở sườn núi Lạc Nhật, Hàn Sâm nghe bọn họ gọi Tệ ca Tệ ca, trong lòng không khỏi thấp giọng mắng một câu:

- Tô Tiểu Kiều đáng chết, tên gì không gọi, lại gọi Tệ ca, bây giờ còn biến thành Tệ ca, quá kém.

Nhưng nghe nói Thần Thiên Tử vô cùng tức giận, cơ hồ đập nát hết đồ đạc trong phòng, tâm tình Hàn Sâm liền vô cùng dễ chịu, thần thanh khí sảng trở về phòng mình.

...

Ở trong một căn phòng, vẻ mặt của Tô Tiểu Kiều khổ sở đứng ở trước mặt Tần Huyên, đều sắp muốn khóc lên:

- Huyên tỷ, chị tin tôi đi, tôi đã nói tất cả điều tôi biết rồi, tôi thật sự không biết Kim Tệ, chỉ là từng gặp mặt hắn ở trong Lạc Phong Cốc, mua một ít Tật Phong Đường Lang từ tay hắn, đám Tật Phong Đường Lang kia tôi còn đưa cho các huynh đệ ăn thử nữa, nếu Huyên tỷ không tin có thể hỏi bọn Tiểu Lưu, là đám bọn họ giúp tôi mang Tật Phong Đường Lang từ trong Lạc Phong Cốc trở về.

- Bây giờ tôi không phải muốn tìm cậu tính sổ, tôi muốn cậu đi liên hệ với tên Kim Tệ kia, nói cho hắn biết, tôi đồng ý ra giá cao mua thần huyết thú hồn và bảo cụ thần huyết trên tay hắn, cậu cứ nói hắn ra giá.

Tần Huyên bình tĩnh nói.

- Thế nhưng tôi thật sự không biết hắn ở đâu.

Tô Tiểu Kiều buồn bực nói.

- Vậy thì đi tìm đi, tìm được hắn mới thôi, tuy nhiên chuyện này đừng nói ra ngoài, cậu cứ lặng lẽ đi tìm là được rồi, nếu như thành công, tôi đương nhiên sẽ trọng thưởng.

Tần Huyên nói xong cũng không cho Tô Tiểu Kiều cơ hội giải thích, phất tay ra hiệu cho Tô Tiểu Kiều có thể đi ra.

Sau khi Tô Tiểu Kiều một mặt đưa đám rời đi, Tần Huyên cau mày lầm bầm lầu bầu:

- Tên Kim Tệ này rốt cục là ai? Người của Quyền ca? Hay là Thần Thiên Tử tự biên tự diễn một vở kịch? Nếu như hắn thật sự không thuộc về bất kỳ một thế lực nào, vậy có thể kéo hắn về bên mình hay không? Nếu như không được, vậy có thể mua thần huyết thú hồn và bảo cụ thần huyết cũng không tệ.

Cơ hồ cùng một lúc, Quyền ca cũng dặn dò tâm phúc của mình lặng lẽ đi tìm Kim Tệ, hy vọng có mua lại thần huyết thú hồn và bảo cụ thần huyết.

Tuy nói là ba nhà liên hợp, nhưng trên thực tế chịu tổn thất chỉ có Thần Thiên Tử.

Nếu như không phải có mũi tên Độc Bạo Lục Dực Phong của Thần Thiên Tử, sinh vật thần huyết kia sớm đã chạy mất, Quyền ca và Tần Huyên cũng không lấy được thứ gì.

Bây giờ bọn họ lại có thể dựa theo ước định được phân chia thịt của sinh vật thần huyết, đây đã là chuyện tốt ngoài dự liệu.

Mà Thần Thiên Tử bị tổn thất một tọa kỵ thú hồn biến dị, còn lãng phí một mũi tên Độc Bạo Lục Dực Phong cấp thần huyết, kết quả lại bị người khác nhặt thần huyết thú hồn vốn nên thuộc về y, bảo cụ thần huyết cũng bị người ta "thuận tay" lấy đi, đổi lại thành bất kỳ người nào cũng sẽ tức giận không thôi.

Toàn bộ người trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đều đang tìm Kim Tệ, thế nhưng không một ai có thể ngờ được Kim Tệ chính là tên cuồng mông, dù sao chuyện này quá khó để liên hệ với nhau.

Thần Thiên Tử còn treo giải thưởng lấy mạng của hắn, thậm chí chỉ cần cung cấp manh mối chính xác là có thể lấy được tiền thưởng, tiền thưởng cao đến mức khiến Hàn Sâm nhìn thấy cũng phải đỏ mắt, hận không thể tự bán mình đi, đến tới chỗ Thần Thiên Tử lĩnh thưởng Kim Tệ.

- Ăn thịt Lục Lân Thú cấp nguyên thủy, gen nguyên thủy +1.

Hàn Sâm ngồi xổm ở trong bụi cỏ, nhìn một cái hồ sâu ở cách đó không xa, trong mồm đang nhai thịt khô của Lục Lân Thú.

Bây giờ hắn đã có được 91 điểm gen bình thường và 26 điểm gen nguyên thủy, gen biến dị không có một điểm nào, thần gen vẫn là tám điểm.

Đồng Nha Thú vẫn đang thong thả tiến hóa, Hàn Sâm chỉ có thể ra ngoài săn giết sinh vật cấp nguyên thủy, hy vọng có thể đạt được một ít gen nguyên thủy.

Áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng quá bắt mắt, hắn chỉ có thể vào sâu trong sơn mạch, để tránh bị người khác phát hiện báo cho Thần Thiên Tử.

Cũng may nhân loại ở trong thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở không nhiều lắm, rừng thiêng nước độc, có rất nhiều khu vực nhân loại chưa thăm dò tới, Hàn Sâm tùy tiện chui vào trong núi sâu, muốn tìm hắn quả thật khó như lên trời.

Lúc Hàn Sâm đang nhìn chằm chằm vào một cái hồ sâu, đột nhiên phía xa có tiếng người truyền đến, khiến cho hắn biến sắc.