Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!


Số người phụ nữ đến xin việc trong phòng chờ, rất nhanh đã giảm đi một nửa.

Lâm Khả Khanh nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Có vẻ như nỗi lo lắng trước đó của cô là hoàn toàn thừa thãi.

Đây là một công ty đàng hoàng, tuyển dụng thư ký cũng đàng hoàng.

Vừa rồi cô nghĩ vớ vẩn gì vậy?

Sao lại lo lắng về chuyện bị quấy rối chứ?

Hơn nữa, trước đây cô cũng đã từng gặp Vương tổng.

Hắn là người đã giúp cô giải quyết rắc rối mà không cần báo đáp.

Mà cô còn nghĩ về hắn như thế?

Thật không nên như vậy.

Huống hồ, khả năng cô không được nhận vào làm vẫn rất cao.

Nhưng đã đến đây rồi, thì nên làm cho trọn vẹn.

Ngay cả khi không được nhận vào làm, ít nhất cô cũng có thể tích lũy thêm một số kinh nghiệm phỏng vấn.

Lâm Khả Khanh thả lỏng tâm trạng, bình tĩnh chờ đợi buổi phỏng vấn.

Không ôm hy vọng gì nhiều nên Lâm Khả Khanh cũng không còn căng thẳng nữa.

Trong vòng phỏng vấn thứ hai, cô luôn giữ vững tâm lý rất tốt, khi giám khảo hỏi về chuyên môn, cô luôn bình tĩnh và tự tin.

Thành tích học tập của Lâm Khả Khanh ở trường đại học luôn rất xuất sắc, năm nào cũng đạt học bổng.

Những kiến thức lý thuyết căn bản không thể làm khó cô.

Khi vòng phỏng vấn thứ hai kết thúc, rất nhiều người đã bị loại.

Chỉ còn lại năm người.

Lâm Khả Khanh chính là một trong năm người đó.

Bốn người trúng tuyển còn lại nhìn Lâm Khả Khanh có vẻ hơi non nớt, đều cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Thậm chí bản thân Lâm Khả Khanh cũng cảm thấy rất khó tin.

"Công ty chúng tôi tuyển dụng, không bao giờ lấy thâm niên làm tiêu chuẩn tuyển dụng. Hơn nữa tổng giám đốc của chúng tôi đã từng nói, những người có nhiều kinh nghiệm làm việc trong môi trường công sở, tư tưởng sẽ bị đóng khung. Ngược lại những người chưa có kinh nghiệm gì, có thể sẽ có cách làm việc ngoài sức tưởng tượng.”

"Những người thông qua vòng này, ai có thâm niên không nên mừng quá sớm, còn người mới cũng không nên nản lòng."

Một giám khảo nhận thấy cảm xúc của một số người phỏng vấn, rất nghiêm túc nói ra những lời này.

Câu này không phải do Vương Chấn Hưng đã có sự chuẩn bị trước, mà là từ trước đến nay, tiêu chuẩn tuyển dụng của Tập Đoàn Chấn Hưng vẫn luôn như vậy.

Phải biết rằng, Vương Chấn Hưng vốn là nhân vật phụ trong phe của nhân vật chính.

Trong suy nghĩ của tất cả nhân viên Tập đoàn Chấn Hưng, hình ảnh của hắn rất to lớn và chói lọi.

Đặc biệt là những nhân viên lâu năm đi theo chân Vương Chấn Hưng từ những ngày đầu khởi nghiệp, càng sùng bái hắn đến điên cuồng.

Rất nhanh, vòng phỏng vấn cuối cùng đã đến.

Trong phòng làm việc của tổng giám đốc.

Vương Chấn Hưng đang xem một số tài liệu, một nữ phó giám đốc của bộ phận nhân sự gõ cửa. Sau đó bước vào, báo cáo với tổng giám đốc về tình hình phỏng vấn thư ký.

Hôm nay, Vương Chấn Hưng không tham gia buổi phỏng vấn.

Thậm chí, quy trình phỏng vấn cũng không phải do hắn lập ra, mà tuân theo quy trình phỏng vấn của phòng nhân sự. 

"Ồ, một sinh viên chuyên ngành quản trị kinh doanh sắp tốt nghiệp, vậy mà lại có điểm phỏng vấn cao nhất?"

Sau khi nghe báo cáo kết quả của nữ phó giám đốc, Vương Chấn Hưng có chút ngạc nhiên, nhưng cũng thấy điều đó là đương nhiên.

Mặc dù không tham gia quá trình phỏng vấn, nhưng với tư cách là tổng giám đốc, tất nhiên hắn biết rõ quy trình phỏng vấn của phòng nhân sự.

Bao gồm cả vị trí thư ký này, tất cả các vị trí của Tập đoàn Chấn Hưng khi tuyển dụng đều phải trải qua một bài kiểm tra.

Đó chính là bài kiểm tra đạo đức.

Là một tập đoàn tràn đầy năng lượng tích cực, công ty tuyệt đối không thể dung thứ cho những nhân viên có đạo đức kém.

Tất nhiên, bài kiểm tra đạo đức này được tiến hành trong bóng tối, không phải công khai.

Ngoài những người trong nội bộ Tập Đoàn Chấn Hưng, những người khác đến phỏng vấn thậm chí còn không biết có quy trình này.

Bài kiểm tra đạo đức này được thực hiện trên đường đến phòng phỏng vấn cuối cùng.

Trên đường đi, người được phỏng vấn có thể gặp phải những sự việc sau.

Khi đi qua một hành lang, có thể có một thùng rác bị lật, hoặc có một cô lao công đang lau dọn bị trẹo chân...

Mà Lâm Khả Khanh là một nữ chính xuất thân từ gia đình nghèo khó, lương thiện là một phẩm chất không thể thiếu của cô.

Khi đến phòng phỏng vấn, cô gặp một nữ nhân viên bị "hạ đường huyết" nên đầu óc choáng váng.

Cách xử lý của Lâm Khả Khanh đã giải thích thế nào là một kẻ ngốc vì giúp đỡ người khác mà làm chậm trễ tương lai của chính mình.

Nhưng trên thực tế, đó lại là kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc.

Bài kiểm tra đạo đức chiếm tỷ lệ rất lớn trong toàn bộ điểm phỏng vấn.

Mặc dù Lâm Khả Khanh là sinh viên sắp tốt nghiệp nhưng khi trả lời các câu hỏi lý thuyết, cô cũng khá xuất sắc, đạt được số điểm không thấp.

Cuối cùng, đạt được điểm phỏng vấn cao nhất cũng là điều hợp lý.

"Vương tổng, theo ý của ngài, vị trí thư ký này, rốt cuộc nên chọn người nào?" Nữ phó giám đốc hỏi.