Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Ba người tới cổng bệnh viện.

Liễu Như Mi phát hiện ra cũng không phải bệnh viện Tống thị, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng lại nổi lên lòng tò mò: “Lâm tổng, ngươi tới đây làm gì?”

Nam chính số hai Diệp Tinh thần cũng cảm thấy nghi ngờ như thế.

Nhưng hắn ta tuân theo thái độ công việc của vệ sĩ, nói ít làm nhiều.

“Ta tới thăm một người bạn!” Lâm Bắc Phàm thở dài một tiếng: “Mấy hôm trước hắn ta bất cẩn bị thương, đang nằm trong bệnh viện này!”

“Ra là như vậy!” Liễu Như Mi không nói gì nữa.

Ba người tới cổng bệnh viện.

“Đợi đã, chúng ta mua mấy bó hoa rồi hãy đi!”

Tiếp đó hắn mua ba bó hoa, mỗi người cầm một bó trong tay đi vào trong phòng bệnh.

Lúc này, nam chính số hai Diệp Tinh Thần mắt sắc phát hiện ra trong phòng bệnh có một gương mặt quen thuộc, trong lòng kinh ngạc không thôi.

Thần y Tiêu Thần… sao hắn ta lại ở đây?

Sao hắn ta lại bị thương thành ra thế này?

Lẽ nào là tên đại ma vương Lâm Bắc Phàm này đánh?

Thoạt nhìn hoàn toàn không giống tí nào!

Nếu bị hắn đánh thì sao hắn lại đích thân tới đây thăm chứ?

Trong lòng hắn ta tràn đầy vẻ nghi ngờ.

Lúc này, Lâm Bắc Phàm đã đi tới trước mặt nam chính Tiêu Thần, đưa bó hoa tươi trong tay với vẻ mặt nặng nề.

“Người anh em Tiêu Thần, xin hãy nén bi thương…”

Nam chính Tiêu Thần: “…”

“Xin lỗi, lại nói sai nữa rồi, tại có hơi không kìm lòng được! Ta muốn hỏi ngươi bây giờ đã thấy đỡ hơn chút nào chưa? Ngươi xem, ta lại mang hoa tới cho ngươi này! Nghe bác sĩ nói bình thường ngắm hoa tâm trạng sẽ tốt lên một chút!” Lâm Bắc Phàm hỏi với vẻ quan tâm.

Nam chính Tiêu Thần không thay đổi vẻ mặt.

Bên cạnh hắn ta chất đống toàn hoa là hoa, có hoa cúc, hoa lan, hoa cẩm chướng, tất cả đều không ngoại lệ cùng là màu trắng.

Thân nằm giữa một đống hoa trắng toát như thế, không bệnh cũng buồn bực thành bệnh.

“Hắn ta sao thế? Hình như không được vui cho lắm…” Liễu Như Mi cẩn thận hỏi.

Lâm Bắc Phàm thở dài một tiếng: “Mi nương, ngươi không hiểu đâu! Mấy hôm trước hắn ta suýt chút nữa bị sư huynh mà mình kính trọng nhất giết chết, cũng may chúng ta kịp thời tới nơi, bằng không hậu quả cũng thật khó lường! Bây giờ hắn ta nghĩ không thông, trong lòng khó chịu cũng là chuyện bình thường!”

Hai tay Liễu Như Mi che miệng: “Thật đáng thương quá!”

Diệp Tinh Thần càng nghi ngờ hơn.

Sao sư huynh của hắn ta lại giết hắn ta được, quan hệ của hai người bọn họ vô cùng tốt cơ mà!

Nhưng điều khiến Diệp Tinh Thần nghi ngờ hơn là sao mối quan hệ giữa Tiêu Thần và Lâm Bắc Phàm lại tốt đến mức này?

Một người bị thương, một người khác ngày nào cũng tới đây thăm hắn ta, quan tâm hắn ta chu đáo!

Hai người các ngươi có mối thù cướp vợ cơ mà?

Lẽ nào, đây chính là hiệu ứng cánh bướm mang lại từ việc mình trọng sinh sao?

Lúc này, nghe thấy giọng nói quen thuộc, nam chính Tiêu Thần hơi nghiêng đầu nhìn qua.

Sau đó phát hiện ra hai bóng người quen thuộc.

Một người trong đó chính là cánh tay trái, cánh tay phải của Lâm Bắc Phàm – Liễu Như Mi.

Đậu má!

Sao Liễu Như Mi lại tới đây?

Hơn nữa còn tới bên cạnh Lâm Bắc Phàm nữa?

Không phải sau hai tháng nữa, mối quan hệ giữa Lâm Bắc Phàm và Tống Vũ Tinh xuất hiện sự đột phá lớn, đối phương lo lắng cho bạn thân vì thế mới mai phục bên cạnh Lâm Bắc Phàm làm thư ký hay sao?

Tuyến thời gian có hơi không đúng rồi!

Chẳng lẽ tiến độ của đôi cẩu nam nữ kia đã nhanh như vậy rồi ư?

Tiêu Thần nghĩ ngợi, cảm thấy đầu mình lại hơi xanh.

Một người khác lại càng khiến người ngạc nhiên hơn.

Diệp Tinh Thần?

Một người đàn ông sở hữu võ lực khủng khiếp còn có thế lực đáng sợ!

Sao hắn ta lại ở bên cạnh Lâm Bắc Phàm?

Trông có vẻ còn rất thân thiết nữa chứ?

Tình hình có hơi không đúng nha!

Vì thế, hắn ta giả bộ không biết mà hỏi “Bọn họ là ai thế?”

Lâm Bắc Phàm giới thiệu với vẻ đắc ý: “Tiêu huynh đệ, để ta giới thiệu bọn họ với ngươi một chút! Đầu tiên là vị đứng bên trái ta đây, tên là Liễu Như Mi, trước mắt là thư ký của ta, phụ trách mảng công việc! Nàng không chỉ lớn lên vô cùng xinh đẹp mà năng lực công việc cũng vô cùng xuất sắc, sẽ là người cộng tác vô cùng thân thiết của ta!”

“Ừm!” Tiêu Thật gật đầu với vẻ nặng nề.

Cô gái này quả thật không chỉ xinh đẹp mà còn vô cùng xuất sắc!

Chính vì có sự hỗ trợ của cô gái này mà Lâm Bắc Phàm mới có thể đánh bại các đế quốc thương nghiệp lớn chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi.

Sau đó lại chơi chết hắn ta!

Người đầu tiên mà hắn ta hận nhất chính là Lâm Bắc Phàm!

Người số hai chính là Liễu Như Mi!

“Một người khác cũng vô cùng xuất sắc!”

Lâm Bắc Phàm đẩy Diệp Tinh Thần ra, nói với vẻ đắc ý: “Đây chính là vệ sĩ mới tuyển của ta, tên là Diệp Tinh Thần, là một người vô cùng biết đánh nhau! Nghe nói một mình cân mấy chục người cũng không thành vấn đề!”

Trong lòng nam chính Tiêu Thần dâng lên sóng to gió lớn.

Diệp Tinh Thần!

Người đàn ông được gọi là chiến thần ở thế giới ngầm!

Vậy mà lại biến thành tay sai của Lâm Bắc Phàm!

Diệp Tinh Thần, ngươi đã quên rồi sao, quên kiếp trước ngươi đã bị hắn chơi chết thế nào rồi sao?

Ngươi quên người nữ nhân của mình đã bị hắn cướp đi thế nào rồi sao?

Ngươi đã quên thế lực của mình bị đối phương đánh đổ thế nào rồi sao?

Kết quả kiếp này ngươi lại trở thành tay sai cho hắn?

Còn phải bảo vệ hắn chu toàn nữa?

Suýt thì quên mất, ta trọng sinh chứ ngươi không trọng sinh!

Trong lòng Tiêu Thần nặng nề hẳn đi!

Có Diệp Tinh Thần trợ giúp, Lâm Bắc Phàm này càng khó đối phó hơn!

Ông trời ơi, tại sao ngươi lại đối xử với ta như vậy?

Ta mới trọng sinh chưa được vài ngày, bản thân còn đang nằm trong phòng bệnh, sư huynh thì vào tù, ngay cả một đồng minh có thể kết giao cũng trở thành người của đối phương!

Lẽ nào đây chính là hiệu ứng cánh bướm mang lại từ việc mình trọng sinh sao?

Tại sao tất cả đều mở màn bằng bi kịch vậy?