Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Mục tiêu hết sức rõ ràng!

Tông Thận thu hồi rìu sắt, chỉ để lại kiểu công cụ cuốc chim sắt trong tay.

Đi nhanh về phía cái cây xiêu vẹo kia.

Bề ngoài của cái cây xiêu vẹo này rất bình thường không có gì lạ.

Xung quanh mọc đầy cỏ xanh tươi tốt.

Tông Thận liếc mắt đánh giá.

Bàn tay hướng lên miệng hà hơi, dùng sức chà sát.

Vớ lấy cuốc chim sắt bắt đầu gạt bỏ tầng đất cỏ xốp mềm dưới cây.

Đất rác, vụn cỏ bay tứ tung.

Sau khi dọn dẹp xong những thứ cỏ dại linh tinh kia, lộ ra đất đai màu mỡ màu đen ở phía dưới.

Tiếp theo, Tông Thận bắt đầu công việc đào đất.

Hơn mười phút đồng hồ trôi qua.

Tông Thận đã đào được một cái hố đất sâu tầm nửa thước phía dưới tàng cây.

Đột nhiên, đầu cuốc đào đến vật cứng gì đó, động tác bất giác nhẹ nhàng lại.

Cúi người xuống, duỗi tay lật qua lật lại trong lớp đất, trực tiếp moi được vật cứng ra.

Sau đó Tông Thận bèn ngây ngẩn cả người.

Đây là một cái đầu lâu.

Xem ra vô cùng giống nhân loại.

Chỉ là bộ phận hốc mắt lớn hơn một chút.

Cái đầu lâu này thoạt nhìn rất đặc biệt.

Chất xương nhìn giống như một loại ngọc thạch, bóng loáng, sáng long lanh mà lại hết sức cứng chắc.

Chẳng qua, ở phía sau của cái đầu lâu, lại cắm một mũi tên đen nhánh.

Mũi tên này chỉ có tầm một phần ba, cắm ở bên trong đầu lâu.

Nếu đơn thuần xem ở bên ngoài, giống như một tác phẩm nghệ thuật đầu lâu dùng trong mỹ thuật vậy.

Lúc này công lược màu vàng vừa đúng lúc xuất hiện.

(Một vị tộc nhân của tộc Tinh Linh trong thành Azshara mười tám nghìn năm trước, ở cái túi đeo sau lưng hắn có lẽ còn có một số vật phẩm của tộc Tinh Linh cổ xưa.)

(Trong quân đoàn Nhiên Huyết, Nhiên Huyết tiễn của xạ thủ Ác Linh bắn ra, trải qua vạn năm vẫn không mục nát, là một mũi tên rất tốt.)

Hai cái nhắc nhở xuất hiện trước sau.

Khiến cho Tông Thận hiểu được tiền căn hậu quả.

Không nghĩ tới mũi tên trên đầu lâu này vậy mà cũng là một bảo bối.

Hắn trước tiên đặt đầu lâu sang một bên đất trống, trong lòng cũng không có nhiều hoảng hốt.

Suy cho cùng đồng cỏ dưới chân này, hơn mười nghìn năm trước chính là vết tích của chiến trường.

Đào đến một số xương cốt, cũng là chuyện bình thường thôi.

Tiếp theo lại duỗi tay đào móc trong đất, phát hiện được một số lớn xương cốt giống ngọc và túi đeo bằng da không biết được chế tạo từ da của loài động vật nào.

Vậy mà có thể chống đỡ vạn năm không mục nát.

Hắn lại kiểm tra cẩn thật đất đai dưới chân một lúc, sau khi xác nhận không còn bất kỳ vật kỳ lạ khác thường nào, Tông Thận mới nhảy ra khỏi hố đất.

Chuẩn bị bắt đầu xem xét chiến lợi phẩm lần này.

Trước tiên hắn rút Nhiên Huyết tiễn trên xương sọ ra.

Đầu mũi tên rất kiên cố, thêm vào đó vì được chôn cất đã nhiều năm nên Tông Thận phải dùng sức rất mạnh mới có thể rút được mũi tên ra.

Nhiên Huyết tiễn này toàn thân đen nhánh.

Ngay cả đầu mũi tên cũng có màu đen.

Sáng trong giống như Hắc Diệu thạch, khi đặt đầu mũi tên dưới ánh mặt trời, có thể nhìn thấy những đóm lửa đang không ngừng nhảy múa bên trong.

Cảm giác nắm nó trong tay, cũng là nặng trình trịch.

Dựa theo những gì công lược đã nói, mũi tên này vô cùng siêu phàm.

Khi thời gian Tông Thận tập trung suy nghĩ qua đi, bèn xuất hiện nhắc nhở của hệ thống.

“Mũi tên Nhiên Huyết tàn nhẫn.”

“Phẩm chất: Hiếm.”

“Phối hợp trường cung Nhiên Huyết, mức độ tổn thương tăng thêm 50%.”

“Kỹ năng bổ sung: Nhiên Huyết.”

“Nhiên Huyết: Sau khi trúng mục tiêu, đốt cháy máu toàn thân mục tiêu, thời gian kéo dài 8 giây, mỗi giây tiêu hao 5% HP của mục tiêu, gây ra vết thương bất chấp hộ giáp.”

(Không muốn nói gì với ngươi cả, xuất hiện đơn giản chỉ vì muốn quét chút cảm giác tồn tại??)

Lần này, tên của Nhiên Huyết tiễn đều là chữ màu tím, thậm chí nó còn có thêm tiền tố “tàn nhẫn”.

Những phẩm chất bình thường của Tông Thận, những trang bị phế phầm được thể hiện bằng chữ màu trắng, không sao so sánh được.

Khi Tông Thận thấy thuộc tính của mũi tên này, trong lòng đã khiếp sợ hoàn toàn.

Tổn thương khi bắn trúng 999!

Đây là khái niệm thần tiên gì vậy!

Lấy một ví dụ thế này, lượng máu hiện tại của Tông Thận là 122, hộ giáp nửa người trên là 13.

Nói cách khác, sau khi chịu đựng 135 điểm tổn thương, HP của Tông Thận sẽ bị trừ sạch sẽ, cũng chính là sẽ chết.

999 điểm tổn thương khi bắn trúng có thể giết chết 7,4 Tông Thận.

Giống như một xâu hồ lô ngào đường.

Nghĩ như vậy, Tông Thận cảm thấy mũi tên này quả thật là vô địch.

Còn có một điểm, chính là mũi tên và chốt nỏ thật ra đều có thể thu hồi.

Kể cả lúc trước, một nõ bắn vào mắt sói ở thảo nguyên kia, chốt nỏ cũng đã bị Tông Thận thu hồi.

Chẳng qua là, mũi tên và chốt nỏ mỗi lần thu hồi đều sẽ gây ra một ít hao mòn.

Nhưng như vậy cũng đã tốt lắm rồi.

Dẫu sao thì thuộc tính công kích cực kỳ mạnh mẽ của Nhiên Huyết tiễn, nhất định sẽ trở thành vũ khí chí mạng trong tay Tông Thận.

Đều này thể hiện rằng nếu Tông Thận sử dụng thật tốt, nhất định có thể đánh ra nhiều đòn công kích cấp bậc sát thủ.

“Đáng tiếc, không có trường cung!”

Tông Thận đáng tiếc nói.

Bỗng nhiên, hắn hình như nghĩ đến điều gì đó.

“Nhưng, nếu ta dùng mũi tên này làm thành giáo ngắn để đâm người, chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?”

Tông Thận dường như nghĩ đến một khả năng nào đó.

(Suy nghĩ của ngươi cũng được, nhưng mà như vậy có thể làm tăng nhanh tốc độ hao mòn của nó.)

Hắn không cần phải nghiệm chứng gì đó, công lược đã lập tức xuất hiện giải đáp thắc mắc cho hắn.

Tông Thận gật đầu một cái, trịnh trọng thu Nhiên Huyết tiễn vào ngăn trong vật phẩm tùy thân, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào sẽ cần đến.

Tiếp đó, hắn đưa mắt nhìn về chiếc ba lô da kia.

“Ba lô da thú Kodo cổ xưa.”

“Phẩm chất: Hoàn hảo”

“Dung lượng: 5/24 ngăn”

“Bấm vào có thể mở ra”

(Do ba lô được chế tạo từ da thú, đeo lên nặng nề vô cùng, dùng trong thời gian dài, có thể xem như vật dụng du lịch, chứa vật phẩm cần thiết.)

Cái ba lô da thú này lại là một đạo cụ không gian, hơn nữa chữ viết màu xanh lục còn đại biểu cho cấp bậc hoàn hảo.