Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Vu Yêu đó nha, thi vu có trí tuệ được gọi là Vu Yêu, không có trí tuệ được gọi là cương thi, cho dù là về mặt sinh trưởng hay thực dụng, Vu Yêu có trí tuệ đều vượt xa cương thi mấy trăm lần, thậm chí Vu Yêu còn rất dễ bồi dưỡng thành pháp sư mạnh mẽ.

Thử nghĩ mà xem, có được một pháp sư mạnh mẽ ngoan ngoãn làm theo mệnh lệnh của mình, lại còn có thể sống lâu, đối với mình thậm chí là gia tộc đời sau sẽ là tài phú quý giá đến mức nào.

Có sự tồn tại của tiểu cương thi, Tro Cốt khô lâu giống như An Cách lại tương đối không có giá trị, pháp sư vong linh động thủ trước với An Cách, chính vì muốn chế ngự An Cách để bắt tiểu cương thi đi, ai biết được hành động của An Cách lại quá nhanh, một đòn đã khiến hắn mất kiểm soát.

Trên lý thuyết, một chiếc liềm hỏng không thể nào chặt đầu cương thi da dày xuống bằng một phát, nguyên nhân gì lại dẫn đến tình huống như vậy?

Pháp sư vong linh nghĩ mãi không ra không kìm nén được sự tò mò, lại phái ra một khô lâu nữa, nhưng lần này, hắn đã không hi vọng xa vời là có thể chế ngự An Cách sau đó bắt tiểu cương thi đi, có thể làm rõ nguyên nhân là hắn đã rất thỏa mãn rồi.

Đợi đến khi hắn điều khiển khô lâu tới vị trí của An Cách, chỉ nhìn thấy một con cương thi không đầu đi theo sau lưng tiểu cương thi và An Cách, đang nỗ lực vận chuyển sỏi đá.

Vị trí linh hồn của cương thi là ở trong ngực, rơi mất đầu cũng sẽ không chết, cho nên sẽ thường xuyên nghe nói tới các kiểu như cương thi không đầu, kỵ sĩ không đầu, nhưng lại chưa nghe nói tới khô lâu không đầu.

Chỉ là nếu như mất đầu, năng lực nhận thức sẽ yếu đi rất nhiều, linh hồn từ trong ngực sẽ xuyên qua da thịt để quan sát tình hình, sẽ có cảm giác giống như loại bệnh đục thủy tinh thể, trừ khi linh hồn rất mạnh, mới có thể bỏ qua chướng ngại này.

Ngoại trừ ba con khô lâu cương thi đang cố gắng làm ruộng ra, hắn còn nhìn thấy Phỉ Lâm đột nhiên ngăn ở trước mặt hắn, nét mặt giận quá mà cười: “Những sâu bọ trong cống rãnh ở Địa Hạ này như các ngươi, bình thường lười phải xử lý, bây giờ các ngươi lại dám đánh chủ ý tới khách quý của ta? Vậy thì đến thế giới tử vong mà sám hối đi.”

Pháp sư vong linh chỉ cảm thấy khuôn mặt của Phỉ Lâm lõm vào trong và xoay tròn.

Trong nháy mắt khiến hắn hoa mắt chóng mặt, giống như lực hút mạnh mẽ hút hắn vào trong, và rơi xuống vực sâu vô tận.

Thay đổi như thế làm cho pháp sư vong linh sợ gần chết, trong lòng nghĩ đến một loại ma pháp đáng sợ - Nhiếp Hồn Thâm Uyên.

Đó là một loại ma pháp tinh thần, đặc biệt nhắm vào những thể có ý thức gắn liền với vật thể khác, ví dụ như điều khiển ý niệm và phụ thể vong linh các loại, nhưng xác suất thành công tương đối thấp, tinh thần lực nhất định phải mạnh hơn rất nhiều so với đối phương, mới có thể thành công.

Đúng lúc, tinh thần lực của Phỉ Lâm lại mạnh hơn gấp mười mấy lần so với pháp sư vong linh nhân loại này, trực tiếp rút ý thức của hắn ra và bóp nát.

Ở nơi hẻo lánh âm u nào đó, pháp sư vong linh ngồi trên ghế thân thể chấn động dữ dội, sau đó hoàn toàn mềm nhũn, thân thể mệt mỏi trượt từ trên ghế xuống mặt đất.

Ý thức bị thu đi, pháp sư vong linh sẽ giống như người thực vật, sẽ không còn tỉnh lại, mặc dù thân thể của hắn vẫn còn hô hấp, tạm thời còn sống, nhưng nếu như không có ai phát hiện ra hắn, hắn sẽ luôn nằm trên mặt đất, mãi cho đến khi chết đói.

Sau khi giết chết thể ý thức bám vào trên người khô lâu, Phỉ Lâm hoảng sợ thở ra một hơi, lẩm bẩm nói: “May là ta để ý, vất vả lắm mới gặp được Thủ Vọng giả, có thể mua lương thực từ chỗ của hắn, nếu thật sự bị những con sâu bọ này làm kinh động, Thủ Vọng giả đại nhân đến nơi khác canh gác, thì Địa Hạ thành sẽ xong đời, không được, khu vực này bị liệt vào khu vực cấm, những thứ khác không thể tùy tiện đi vào.”

Nói xong cũng mặc kệ khô lâu nằm lăn trên đất, lặng lẽ rời đi, hắn ta không cho phép người khắc làm phiền Thủ Vọng giả đại nhân, mà bản thân cũng không dám làm phiền.

Không lâu sau, tiểu cương thi không chịu ngồi yên lại bắt đầu chạy loạn, rất nhanh đã phát hiện ra khô lâu trắng noãn này, hưng phấn kéo về, gào gào kêu lớn với An Cách.

An Cách không để ý đến khô lâu này, ngược lại còn khó hiểu nhìn tiểu cương thi, trên thân nó, đang có một tia năng lượng linh hồn thoát ra, bay vào trong cơ thể của An Cách.

Đây đã là lần thứ hai, vừa rồi khi An Cách chém ngã cương thi, tiểu cương thi lấy tay che cổ, dáng vẻ bị hù dọa, sau đó có một tia năng lượng linh hồn bay vào linh hồn của An Cách.

Bắt đầu từ tia năng lượng linh hồn thứ nhất, An Cách mơ hồ cảm nhận được, giữa hắn và tiểu cương thi đang thành lập một kết nối kỳ diệu.