Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Diệp Tiêu Dao lại lấy ra một cái tiểu ngọc điêu làm bằng lưu ly, rạng rỡ sinh huy, phi thường thần dị.

Đây chính là căn bản của Lưu Ly Vương Thể.

Cạch một tiếng, Diệp Tiêu Dao trực tiếp gặm nó.

Hắn tám tuổi vừa mới thay răng nên thiếu chút nữa đã cấn gãy.

“Khốn kiếp! Cứng như vậy sao?”

Diệp Tiêu Dao hoảng sợ, nhanh chóng vận chuyển Hỗn Độn Tiên Ma Công.

Ngọc điêu trong miệng hắn bắt đầu hòa tan, dung nhập vào trong chỗ sâu phàm thể.

Quang hoa lưu chuyển, tố chất thân thể hắn lại lần nữa tăng lên, trong chốc lát đã đạt tới mười hai vạn cân.

Giác quan thứ sáu cũng được sinh ra, đối với nguy hiểm hay người khác tiếp cận Diệp Tiêu Dao có thể dễ dàng phát hiện.

Hắn vẫn là Thức Tỉnh cảnh tầng sáu, nhưng lực lượng đã tăng vọt và vượt qua tu sĩ Thức Tỉnh cảnh tầng chín bình thường.

“Chậc, ai dám nói phàm thể không bằng chó chứ? Ta có thể một quyền đánh nổ thần thể a!” Diệp Tiêu Dao nhếch miệng cười nói, vẻ mặt vô cùng hài lòng.

Hắn thân là cháu trai của lão tổ, cho nên ở Thánh Địa Thái Huyền không có mấy người dám nói xấu phàm thể, nhưng ở bên ngoài đã có lời đồn phàm thể không bằng chó, bởi vì đến chó còn có tư chất tu luyện mạnh hơn phàm thể!

Diệp Tiêu Dao nhấc lên chân ngắn đi ra khỏi tiểu lâu.

Dưới ánh trăng, Bạch trưởng lão đang ngồi trên ghế đá, hắn nhìn xem tờ giấy trong tay, cầm lấy dao nhỏ do do dự dự.

Đâm hay là không đâm là vấn đề hiện tại của hắn!

Bạch trưởng lão muốn nghiên cứu một chút loại phương thức tu luyện kỳ lạ này.

“Bạch trưởng lão, ta muốn đọc các loại điển tịch.”

“Điển tịch gì? Bản thảo kỳ văn dị sự của tu tiên giới à? Hay là thực đơn?”

Bạch trưởng lão bất động thanh sắc thu hồi trang giấy, cười hì hì hỏi.

Tám năm qua Diệp Tiêu Dao bởi vì không thể tu luyện cho nên hắn đối với công pháp bí tịch không có hứng thú, duy chỉ có đối với kỳ văn dị sự và các loại thực đơn là hắn cảm thấy hứng thú.

“Cái gì cũng được.” Diệp Tiêu Dao tỏ vẻ không sao cả nói.

Hắn đang muốn cân nhắc quy luật sáng tạo công pháp.

“Được, vậy ngươi cầm mấy quyển điển tịch này đi, đây đều là thực đơn Đại Yêu và tin đồn do thương hội Đạo Minh phát hành.”

“Mấy ngày trước ta đã bỏ ra ba mươi khối cực phẩm nguyên thạch để mua chúng.”

Bạch trưởng lão ném cho Diệp Tiêu Dao mấy quyển sách.

Con người sống quá lâu sẽ rất dễ dàng cảm thấy cô đơn tịch mịch, do đó sẽ khó tránh khỏi xuất hiện một ít sở thích.

Có đại năng ưa thích câu cá, có thánh nhân ưa thích nấu cơm, có người lại ưa thích ca hát.

Bạch trưởng lão ưa thích xem tin đồn, nhất là chuyện riêng tư của mấy lão bằng hữu.

Diệp Tiêu Dao tiếp nhận điển tịch rồi trở lại tiểu lâu.

Hắn mở ra cuốn sách đầu tiên có tên là Đế Lạc Lịch, Đạo Minh Bí Văn tám vạn kỳ.

Trang đầu tiên hiện ra tiêu đề là mấy chữ to.

[ Đây là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức tiêu vong? ]

[ Vì bao nuôi thánh nữ Hợp Hoan Tông mà phu nhân giáo chủ Thiên Ma giáo đã giận dữ truy sát giáo chủ Thiên Ma giáo mười vạn dặm! ]

[ Thánh tử Chân Long tộc ban đêm tụ hội 88 vị thanh niên, dĩ nhiên là để..." ]

[ Thiên sư thánh tử dốc hết tâm huyết tạo ra tác phẩm xuất thế có tên là 《 Mười đại phương án chăm sóc Long Nữ sau khi sinh nở! 》

Trước mắtThiên Sư thánh tử tung tích không rõ, Đạo Minh Cổ Linh tiên tử đang thông cáo online. ]

「 … 」

Một canh giờ sau…

“Kí chủ quan sát Long Nữ sau khi sinh nở, trạng thái hết sức chuyên chú, có chiều sâu lý giải, sáng tạo ra 《 Chuyên Tâm Ma Công 》!”

Lại một ngày sau...

“Kí chủ quan sát thực đơn Vạn Thú, lĩnh ngộ ra 1800 loại phương thức nấu nướng. Kí chủ cho rằng đại đạo tối giản nên mỹ thực không cần nấu nướng, sáng tạo ra 《 Thực Thú Ma Công 》!”

"Chuyên Tâm Ma Công: công pháp Huyền giai đỉnh cấp, có thể tiến vào cảnh giới vong ngã, tu luyện công pháp khác có hiệu suất tăng lên năm thành!”

“Thực Thú Ma Công: công pháp Huyền giai đỉnh cấp, tiến vào trạng thái ăn uống tu vi tăng lên tám thành. Mỗi lần tu luyện cần ăn sống một loại yêu thú cấp thấp.”

“Nói xấu! Đây thuần khiết là nói xấu!”

"Ta đã hiểu sâu sắc về chăm sóc Long Nữ sau khi sinh nở từ khi nào chứ?"

Diệp Tiêu Dao tỏ vẻ bất mãn.

“Vả lại phương thức tu luyện Chuyên Tâm Ma Công này cũng quá hung ác đi! Ai mà chịu tu luyện chứ?”

"Còn nữa, phương thức nấu nướng dù có đặc biệt đơn giản hóa thì cũng không đến mức ăn sống a! Mỹ thực mà lại không cần nấu nướng sao?"

Diệp Tiêu Dao thầm mắng đường đi của cái hệ thống này quá tàn bạo. Trời sinh phản cốt cũng không đủ để hình dung đầu óc của nó.

Mấy cái này vẫn là Huyền giai công pháp, có lẽ là do quan hệ với thứ ta nhìn thấy! Nếu thứ ta nhìn thấy có cấp độ càng cao thì cấp bậc công pháp sẽ càng cao, thời gian sáng tạo cũng sẽ càng dài!

Có truyền thụ hay không cũng là một cái vấn đề!

Diệp Tiêu Dao nhìn xem mặt trời dần dần mọc lên bên ngoài cửa sổ mà lâm vào trầm tư.

Nếu như ta truyền thụ ra ngoài mấy công pháp không đứng đắn này, vậy phỏng chừng một ngày nào đó ta sẽ có thể từ trên thương hội Đạo Minh nhìn thấy tin hot về mình.

Ví dụ như: Khiếp sợ! Thái Huyền tiểu tổ có ngộ tính nghịch thiên, vậy mà lại sáng tạo ra ma công!

“Tin tức này quá mức náo loạn, không thể để nó truyền bá!”

"Mà không đúng, ta sáng tạo công pháp so với những công pháp khác đều cường hãn hơn, ta đang tạo phúc cho ngàn vạn đệ tử, ta xứng được hưởng sự tôn kính mới đúng, sao lại nói ta không đứng đắn được chứ?"

Diệp Tiêu Dao cho rằng mình có công đức vô lượng, hắn không nên bị người ta nghi ngờ nhân phẩm.