Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Có hai giai đoạn Thức Tỉnh cảnh cực hạn, một là lực lượng đạt tới mười vạn cân, hai là đánh vỡ cực hạn đặt chân vào lĩnh vực cực hạn.

Lực lượng của Lĩnh vực cực hạn càng mạnh thì căn cơ càng mạnh!

Vương thể, đạo thể, thần thể chống đỡ đến chết chỉ đạt tới ba mươi hay bốn mươi vạn cân. Nhưng Diệp Tiêu Dao lại đạt tới chín mươi chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín cân!

Loại lực lượng này có thể so với một con Thái Cổ Man Long, một quyền của hắn lật tung một tòa núi nhỏ đều không thành vấn đề.

Đến lúc đó cho dù Diệp Tiêu Dao chỉ có Thức Tỉnh cảnh, nhưng sau khi tiến vào Huyết Quật hắn cũng có thể đại sát tứ phương!

Tại phía Tây Bắc của Thánh Địa Thái Huyền là Vạn Yêu sơn mạch, dãy núi kéo dài trăm vạn dặm.

Nghe đồn dãy núi này là do một vị Chân Tiên sau khi ngã xuống biến thành, có trân cầm dị thú, kỳ trân dị thảo, tài nguyên phong phú.

Chắc chắn rồi, càng là chỗ sâu thì càng là nguy hiểm, chỗ sâu nhất do yêu thú lập quốc, có tên là Vạn Yêu Quốc.

Giờ phút này, màn đêm dần dần buông xuống, giữa núi non sông ngòi thường thường truyền ra tiếng thú rống và tiếng rả rít của dị trùng.

"Gần đây bên ngoài dãy núi này sao lại có chút không đúng nhỉ?" Một con hổ răng kiếm lông đen lông trắng đan xen, hình thể cực lớn nói thầm trong lòng.

Nó đang tuần tra lãnh địa của mình, thỉnh thoảng còn tiểu một bãi để đánh dấu lãnh thổ.

Con hổ răng kiếm này là Man Hoang dị chủng bên trong yêu thú, lúc mới sinh nó đã mở ra linh trí, trong nhà nó đứng hàng thứ sáu.

"Ta nghe lão xà sát vách nói là có tu sĩ nhân loại xông vào nhà nó tựa hồ muốn trộm đi con non."

“Lão xà còn nói nhân loại còn động tay động chân với vợ nó!”

“Thời buổi này nhân loại càng ngày càng biến thái a!”

Lão hổ không khỏi bất an, vì hổ nương của nó hôm qua vừa mới sinh mấy con hổ con.

Nó lại tuần tra một vòng, cũng không có phát hiện dị thường.

Nhưng Lão hổ càng ngày càng cảm thấy bất an, vò đầu bứt tai, cuối cùng nó vẫn là trở về nhìn xem.

“Hổ nương của ta đang ở cữ, ta phải chăm sóc nàng thêm.”

Lão hổ hạ quyết tâm, nhanh chóng chạy về nhà.

Từ ở cữ này nó vẫn là học được từ nhân loại, rất tốt cho sức khỏe mẫu thú sau sinh, nó cũng cảm thấy rất có lý.

Lão hổ lướt qua lùm cây, rất nhanh liền đi tới trước cửa một hang động.

Nó nhìn xem chung quanh một chút, không phát hiện có dấu vết nhân loại thì liền thở phào nhẹ nhõm.

"Xem ra là ta quá khẩn trương, nhà của ta bí ẩn như thế thì làm sao có thể bị người phát hiện." Lão hổ nhếch miệng cười nghĩ, ung dung tiến vào hang động của mình.

Nhưng nó vừa mới tiến vào thì liền cười không nổi.

“Con mẹ nó! Con mẹ nó! Ngươi đang làm cái gì vậy hả?”

Lão hổ có thể nghe hiểu tiếng người, nhưng lại không biết nói, chỉ có thể mắng to trong lòng, ngoài miệng thì phát ra tiếng gào thét.

Lúc này trên một đống cỏ khô có một con hổ cái đang nằm úp sấp, đã bị đánh ngất đi. Còn mấy con hổ con thì bị người đẩy qua một bên.

Mà giờ phút này đang có một tu sĩ nhân loại ở bên cạnh vợ nó làm chuyện không thể miêu tả.

“Hổ huynh, ngươi phải tin tưởng ta, phương diện chăm sóc mẫu thú sau sinh ta là người chuyên nghiệp, đã được huấn luyện qua.” Tu sĩ nhân loại là một nam thanh niên mang mặt nạ, hắn quá sợ hãi mà vội vàng giải thích, vì hắn nhìn ra Lão hổ đối diện có linh trí rất cao.

Không phải con hổ này đã đi tuần tra lãnh địa của nó rồi sao?

“Ngươi dám mưu đồ bất chính với vợ của ta, ngươi thật là một tên súc sinh! Hổ mẫu nhà ta vừa mới sinh hổ con mà ngươi cũng không tha!” Lão hổ trong lòng giận tím mặt.

Nó cảm thấy trên đỉnh đầu mình hiện ra một mảnh thảo nguyên xanh mướt.

Uy danh một đời của nó sao có thể chịu nổi nhục nhã lớn như thế?

“Grào!!!”

Lão hổ nổi giận, trực tiếp xông lên, một vả đánh về phía nam thanh niên nhân loại.

“Ngươi điên rồi à? Ta là vì tốt cho vợ ngươi mà! Ta là người hộ lý mẫu thú sau sinh chuyên nghiệp đó!” Nam thanh niên mang mặt nạ thấy Lão hổ phẫn nộ vọt tới mà nhất thời cũng nổi giận và ủy khuất. hô to. “Ngươi thật sự cho rằng ta muốn làm chuyện này sao?”

“Lão Trương, sao ngươi còn chưa tới, mau đạp ngựa tới hỗ trợ ta ngay!” Nam thanh niên rống gọi, phẫn nộ xông ra.

Một lời không hợp một hổ một người liền quần ẩu. Còn lão Trương gì kia thì mới từ Thánh Địa Thái Huyền xuất phát. Lúc này hắn đang trên đường cưỡi ngựa chạy tới.

Loại chuyện này gần đây đã thường xuyên diễn ra trong dãy núi.

Có không ít yêu thú cảm giác mình bị cắm sừng nên phẫn nộ đến cực điểm, bắt đầu cùng tu sĩ nhân loại đánh nhau.

Đương nhiên tình huống tử vong ngược lại là không có, bởi vì đệ tử của thánh địa Thái Huyền đều đi mấy người một lần, hơn nữa đệ tử của thánh địa Thái Huyền vốn cũng rất mạnh.

Mà cũng có yêu thú tỏ ra ôn hòa với nhân loại mà bọn họ liền bình an vô sự.

Nguyên nhân là vì có yêu thú bị khó sinh, may là có nhân loại học qua tri thức liên quan đã cứu được mẹ con yêu thú.