Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Team: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn: Truyenyy.com

Sau khi nghĩ kĩ, giá 50 kim tệ một ngày, khiến cho tâm Ôn Bình nhấc lên một con sóng lớn.

- Hệ thống, rốt cuộc nó truyền thừa năng lực gì?

- Kí chủ tự an bài.

Chợt, trước mắt xuất hiện một bức họa, trong bức họa là một người đang múa kiếm. Kiếm quang như tơ, nhẹ nhàng bay múa, những nơi nó đi qua, cát bay đá chạy, cự thạch chẳng khác nào một khối đậu hủ, phút chốc bị cắt thành từng mảnh nhỏ.

Ngay sau đó, mũi kiếm trên tay người nọ chỉa thẳng về phía trước, ánh mắt hắn cực kỳ lợi hại. Trong chốc lát, nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo lưu quang phóng thẳng về phía trước, lần nữa xuất hiện, thân đã ở cách đó hơn 10 mét. Người nọ quay đầu, đồng nhân phía sau đã hóa thành hai nửa.

Sau khi xem xong, ánh mắt Ôn Bình dừng lại trên dòng chú giải phía dưới bức họa.

Thái Bạch Kiếm Pháp – Hoàng cấp hạ phẩm mạch thuật.

Chỉ một dòng chữ đơn giản nhưng lại khiến cho Ôn Bình mãi vẫn không thể bình tĩnh lại, hắn chỉ có thể cười to vài tiếng cho đỡ hoang mang.

Tại sao Ôn Bình lại như thế?

Chuyện này có lẽ phải bắt đầu nói từ Luyện thể cảnh giới.

Chớ thấy tu sĩ Luyện thể thập tam trọng, cao thủ đứng đầu Thương Ngô thành, mà cho rằng đó đã là đỉnh cao, dù cho vậy thì hắn cũng chỉ là một người luyện võ mà thôi.

Tu luyện công pháp? Phàm vật.

Tu luyện võ công? Vẫn như trước, là phàm vật.

Sử dụng binh khí? Vẫn còn là phàm vật.

Chỉ có tìm, đả thông mạch môn, hơn nửa, mở nó ra, bước vào Thông Huyền cảnh, đồng thời, để mạch môn ly thể, khi đó, mới chính thức được xem là người tu hành. Bởi vì chỉ có lúc đó, công pháp tu hành, võ công,... mới không còn là phàm vật.

Mà gọi là Nhập phẩm chi vật.

Danh từ “võ công” cũng theo đó biến mất, võ công không được gọi là võ công nữa, người ta gọi nó là Mạch thuật.

Do mạch nhi xuất, diễn sinh Huyền thuật.

Phàm võ biến thành Huyền thuật.

Đây chính là lý do vì sao sau khi đả thông mạch môn thứ nhất, cảnh giới đó được gọi là Thông Huyền.

Cho dù là một chiêu thấp nhất, Hoàng cấp hạ phẩm mạch thuật, cũng được xem là trân bảo hiếm thấy tại Thương Ngô thành. Lúc trước, thời điểm Bất Hủ tông huy hoàng, mạch thuật trấn phái chính là một bộ Hoàng cấp hạ phẩm mạch thuật, ngoại trừ tông chủ, không ai có khả năng tu luyện.

Mà bây giờ, chỉ cần thăng cấp khu ký túc xá, nhận được năng lực truyền thừa, là có thể truyền thụ mạch thuật vào não.

Nhị tinh tông môn trấn phái chi vật lại chỉ cần 50 kim một ngày là có thể tu luyện?

Chuyện này... Sao Ôn Bình có thể bình ổn tâm trạng đang mừng đến phát điên của mình được?

Lúc này, hệ thống đột nhiên nói:

- Kí chủ, thỉnh xem lựa chọn thứ hai.

Bức họa thay đổi, xuất hiện trước mắt hắn là một cái đầu Rồng, không, nói chính xác là một đầu Giao Long.

Giao, thuộc Long, không có sừng viết là Giao.

Long có sừng, mà Giao chỉ có vây.

Vây của nó ở ngay trên đầu, lúc mở ra giống với cái dù, phát ra rung động mãnh liệt, thậm chí có thể gây nên lũ lụt.

Trong bức họa, Giao Long nhô đầu khỏi mặt nước, trùng thiên nộ ngâm (1), âm thanh cực lớn, tựa như lôi âm cuồn cuộn.

Một tiếng, Giang Hà phiếm lạm thành tai (2).

Hai tiếng, sơn thạch băng tháp, thiên địa vô quang (3).

(1) Trùng thiên nộ ngâm: tức giận gầm, tiếng gầm dữ dội xông thẳng lên trời.

(2) Giang Hà ý chỉ con sông lớn. Ý toàn câu: nước lũ dâng cao, mang theo bao nỗi đau thương bla bla...

(3) Núi đá sụp đổ, trời đất mất đi ánh sáng.

Ôn Bình nhìn một hồi, ánh mắt chuyển đến chú giải phía dưới.

Giao Long Nộ - Hoàng cấp hạ phẩm mạch thuật (Âm thanh có thể khai sơn toái thạch, cũng có thể ra trận giết địch, là Âm ba chi thuật hiếm có khó tìm).

- Cái trước 1000 kim, cái sau 2000, Kí Chủ tự mình định đoạt.

- Lại là tiền! Ta biết ngay mà, ngươi nhất quyết giữ vững lập trường, không có bữa cơm nào miễn phí chứ gì? Thấy ta mới có được chút tiền, đã nghĩ bẫy ta.

- Có đầu tư thì mới có thu hoạch chứ!

- Để ta nghĩ một chút, Thái Bạch Kiếm Pháp thoạt nhìn quả thật không tệ, hoàn toàn thoát ly phạm trù phàm võ, nhưng kiếm chiêu có khuynh hướng đơn đả độc đấu, hơn nữa, khi vận dụng hao tốn rất nhiều chân khí. Hiện tại, Bất Hủ tông, chỉ có Vân Liêu mới miễn cưỡng đủ khả năng tiêu hao lượng chân khí như vậy, mua nó về truyền thừa không thu được lợi ích tối đa. Giao Long Nộ có lực phá hoại theo khuynh hướng quần thể. Giữa đơn thể và quần thể, ta dĩ nhiên chọn quần thể. Tuy nhiên, Giao Long Nộ quá đắt, hiện tại ta chỉ có nhiều hơn 2000 kim một chút, gần đây có nhiều chỗ cần dùng tiền, nhìn vậy chứ, ta nghèo lắm!!!

Nhắc đến tiền, đặt mua y phục đồng nhất cho tông môn cần tiền, mướn tạp dịch, thị nữ, càng phải có tiền, hiện tại, hắn cũng đâu phải một người ăn no, cả nhà không đói đâu.

- Mua cái thứ hai, được tặng kèm Giao Long.

Ôn Bình chém đinh chặt sắt nói:

- Thứ hai… Chắc chắn phải mua cái thứ hai!

Một giờ sau, Ôn Bình đi đến sau núi.

Phía sau núi lúc này đã có biến hóa vô cùng lớn, vốn là trên sườn núi nhỏ có một căn phòng nhỏ, giờ thì cái căn phòng nhỏ nhỏ đó đã biết thành một cái tòa nhà to bự ở giữa hồ.

Hệ thống đã khoan một cái lỗ xuyên qua núi, từ đó dẫn nước ngầm chảy vòng quanh đảo từ hai phía.

Đương nhiên, nó không phải là một khe suối, mà là một hồ nước sâu không thấy đáy. Bắt nguồn từ lòng đất, dòng nước chảy xuối đến đầu đối diện, sau đó men theo thạch nhãn dưới đáy hồ sâu quay về lòng đất, cứ vòng đi vòng lại như thế.

Càng nhìn, Ôn Bình lại càng có loại xúc động muốn dọn đến đây ở.

Bỗng nhiên, nghĩ đến chuyện gì đó, hắn vội hỏi hệ thống:

- Giao Long đâu?

Vừa hỏi, hắn vừa nhìn xuống đáy hồ.

Nhưng mà dưới đáy hồ ngoại trừ một màu đen kịt, thì không có bất kỳ thứ gì khác.

Đừng nói đến Giao Long, ngay cả tiểu ngư nhi cũng không nhìn thấy.

Hệ thống lười biếng nói:

- Đang ngủ say, chứ không lẽ Kí chủ cho rằng Giao Long sẽ bơi lội nô đùa như tiểu ngư nhi à? Giống con hát cho mọi người vây xem?

- Vậy cái quà tặng kèm này của ngươi có ý nghĩa gì?

- Là để đệ tử thể hội Giao Long, gia tăng độ hài hòa giữa thân người và thân rồng, khiến cho Giao Long Nộ có đủ thần hình.

- Ta có thể thử miễn phí không?

- Không được, Kí chủ muốn sử dụng phải trả tiền, bất quá, Kí chủ có thể nhận được một lần Thể hồ quán đính.

- Thể hồ quán đính?

- Trong 6 giờ tiến vào trạng thái Thể hồ quán đính, tốc độ truyền thừa mạch thuật gia tăng từ 10 lần đến 100 lần, cụ thể bao nhiêu thì phải xem vận khí của Kí chủ.

- Gấp trăm lần? Chắc ta không có cái phúc phần đó đâu…

Xếp bằng bên bờ hồ, hai tay Ôn Bình đặt ngay vị trí đan điền, lòng bàn tay hướng lên, chậm rãi thả lỏng thân thể.

Tiếng côn trùng kêu vang từ từ biến mất, kế đó, tiếng nước chảy cũng tan biến.

Tâm… Lúc này đã đi vào một vùng không gian trống rỗng.

Chợt, trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh.

Trạng thái Thể hồ quán đính: Mở

Tốc độ gia tăng: 99 lần.

Nhìn thấy mấy dòng này, khóe miệng Ôn Bình nhếch lên, lộ ra một nụ cười thoáng qua, sau đó, lại trở về trạng thái yên tĩnh lúc đầu.

Trong thế giới tinh thần, Ôn Bình hóa thành Giao Long.

Một đầu Giao Long không có sừng, ẩn sâu trong làn nước

Một tiếng rồng ngâm, Giang Hà quay cuồng, sóng lớn ngập trời.

Một lần phóng vọt lên, vượt qua thiên sơn vạn thủy.

Bao quát đại địa, một mảnh xanh miết, gió thổi khiến cho ngọn cỏ ngã rạp xuống, thấp thoáng bóng dê bò xa xa.

Không bao lâu sau, Ôn Bình lại biến thành một đầu cự thú.

Giao Long đang đứng trên mặt nước, gào thét với cự thú, âm thanh của cả hai hoàn toàn lấn át lôi âm trên vòm trời.

Ngươi một tiếng, ta một tiếng, trong thiên địa phảng phất chỉ còn lại hai chúng nó.

Hình ảnh lại thay đổi, Ôn Bình nhìn thấy mình đứng trên đỉnh đầu Giao Long, nó đang chở hắn ngao du trên sông, vượt qua sóng to gió lớn, cả hai thân mật tựa như người một nhà, dựa vào nhau mãi cho đến khi Giang Hà khô kiệt.

***

Sáng sớm, mặt trời vừa lên.

Bên bờ hồ, Ôn Bình đứng dậy, trên mặt hắn mang theo thần sắc hưng phấn, đi về phía Thính Vũ Các.

Tốc độ gia tăng gấp trăm lần, quả thật khủng bố!

Chỉ một đêm thôi mà hắn đã nhập môn Giao Long Nộ rồi.