Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Triệu Hóa Long cười nhạt nói: 

“Trên quy tắc không hề nói là cấm dùng vũ khí mà nhỉ? Các ngươi cũng có thể tùy ý sử dụng vũ khí.”

Tu vi của Dịch Thiên Vân đúng là không tệ, nhưng khi dùng vũ khí giao đấu thì thế nào?

Tu vi giữa hai người có chút chênh lệch, nhưng cũng không phải là không có cách nào bù đắp. Hắn ta biết thân pháp của Dịch Thiên Vân rất kém, không có chỗ nào ảo diệu cả, hai lần trước đều bị đối thủ đánh trúng.

Nhưng quyền pháp có chút tà ác kỳ dị, khiến hắn ta vắt nát óc cũng không hiểu được. 

Nhưng nơi này không phải là nơi nghiên cứu võ học, chỉ phân định thắng hoặc thua!

“Thanh trường thương này, nhìn uy lực cũng rất lớn nhỉ.”

Dịch Thiên Vân đánh giá trường thương trong tay Triệu Phong, nhẹ nhàng híp mắt. Nhắc tới vũ khí, hắn cũng có một thanh.

“Thiên Vân, ngươi thích dùng vũ khí gì?”

Thi Tuyết Vân liệt kê ra một loạt vũ khí, đều là vũ khí cấp bậc sắt thường, nhưng phần lớn là vũ khí có cấp bậc thấp hơn, vũ khí cấp cao lại rất ít.

Dịch Thiên Vân cười nhạt nói: 

“Ta cũng có vũ khí...”

Nói xong hắn lấy ra Băng Sương Quyền đeo vào tay, găng tay bao trùm tay hắn phát ra nhàn nhạt hào quang màu lam, nhìn trông rất ngầu cũng rất đẹp.

Nhưng lúc mọi người thấy cái găng tay này thì cạn lời, có thêm cái bao tay này thì khác gì với khi không có? 

Ngươi không nhìn thấy đối phương dùng trường thương dài ngoằng kia sao, khác nhau ở cái cận chiến và chiến đấu từ xa. Dù quyền cước của ngươi có uy lực rất mạnh nhưng đối diện với trường thương có phạm vi công kích lớn hơn thì ngươi vẫn thua thôi.

“Sặc... Thứ này có khác gì với không dùng vũ khí đâu? Mà đây là thứ gì thế, nhìn chẳng khác nào cái găng tay bình thường cả, có tác dụng gì chứ!”

Triệu Hóa Long đứng tại chỗ cười ầm lên, cảm thấy hành động của thằng này quá là buồn cười, dùng cái gì không dùng lại đi dùng găng tay!

Nữ đệ tử của Thiên Tuyền Cung chỉ biết nhìn nhau không thốt nên lời, dùng vũ khí này thì chẳng khác nào là tự chuốc lấy thiệt thòi mà thôi!

Thi Tuyết Vân nóng lòng nói: “Thiên Vân, vũ khí này thì sao có thể cùng đánh với hắn ta được?”

Vừa rồi nàng đã nhìn ra, thân pháp của Dịch Thiên Vân cũng không tốt. Giờ đối diện công kích tầm xa thì né tránh đã khó, chứ làm gì còn thời gian đâu mà lao lên công kích?

“Cứ đánh rồi sẽ biết.”

Dịch Thiên Vân cười cười, đi lên luận võ đài.

Hắn thật sự sử dụng vũ khí này lên đài?

Đừng nói là đệ tử Thiên Linh tông, ngay cả phần lớn đệ tử Thiên Tuyền Cung cũng không nghĩ hắn có thể thắng.

Nếu xét về thực lực, nếu dùng tay không thì Dịch Thiên Vân chỉ cần một quyền có thể đánh bại Triệu Phong.

Nhưng lúc này lại khác biệt, tu vi của hai người không kém là bao, Triệu Phong lại là thần lực trời sinh, dùng vũ khí có phạm vi công kích rất xa. Bấy nhiêu cũng đủ biết kết quả của trận chiến này rất khó nói, khả năng thắng của Dịch Thiên Vân không cao quá 50%!

Cũng không phải là đề cao Triệu Phong, cứ nhìn hắn ta múa một trường thương nặng hơn 600 cân như múa gậy gỗ thì biết, vả lại tốc độ của hắn ta cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào.

Trong khi chiến đấu, thời gian để tránh né còn thiếu nữa, huống chi là đánh trả? 

Trừ phi Dịch Thiên Vân có thể bộc phát tốc độ cực nhanh để tiếp cận Triệu Phong thì may ra có cơ hội thắng.

“Ngươi khăng khăng muốn chết, thì cũng đừng trách ta.”

Triệu Phong dùng trường thương chỉ thẳng vào Dịch Thiên Vân, thương nhọn ngưng tụ ra một cỗ bá khí chết chóc, như là tùy thời đều có thể đem Dịch Thiên Vân đi huyết tế hai đồng môn vừa chết kia của hắn ta.

“ Xuất chiêu đi.”

Dịch Thiên Vân hất bàn tay ra hiệu Triệu Phong có thể xuất thủ, nét mặt lạnh nhạt như thường.

“Hừm!”

Triệu Phong không một chút do dự, gầm nhẹ một tiếng, cầm lấy trường thương xông lên, khí thế cuồng bạo phóng lên tận trời, trong hai con ngươi toát ra ánh sáng đỏ lòm! 

Sức mạnh lập tức tăng gấp hai lần, sức mạnh này không phải Luyện Thể kỳ Thất Tầng có thểphóng ra ra.

“Hắn dùng đan dược Cuồng Bạo!?” 

Ngay lập tức đã có người nhìn ra Triệu Phong phục dụng đan dược Cuồng Bạo, vì vậy hắn mới có thể bộc phát ra sức mạnh kinh khủng như vậy. Nếu hắn ta đánh một cái toàn lực, đúng là có thể đập cho Dịch Thiên Vân tan xương nát thịt.

“Hưu!”

Tiếng phá không mà đi của trường thương như đập thẳng vào màng nhĩ của mọi người, sức mạnh cực kỳ bá đạo trong nháy mắt đã khóa chặt Dịch Thiên Vân lại. Ở giữa không trung, Triệu Phong nắm lấy trường thương, lấy thế như lôi đình đập xuống Dịch Thiên Vân.

“Thương Hạ Du Long!”

Uy thế từ nhân cấp võ học của Thiên Linh tông được phóng thích ra bên ngoài, phối hợp với sức mạnh của đan dược Cuồng Bạo, đã làm cho uy lực của chiêu này tăng lên gấp nhiều lần! 

Dưới khí thế này, Dịch Thiên Vân không có cánh nào tránh được nữa, vốn đã bị khí thế này đè nén đến không thể chạy thoát.

Nhưng đột biến xảy ra ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Chỉ trong một khắc ngắn ngủi, Dịch Thiên Vân liền biến mất khỏi đó, thân ảnh như ẩn như hiện ở trên võ đài, nhìn thân pháp này rất quen thuộc, không phải chính là Phiêu Vân bộ mà Phương Thần thi triển à? 

Thế mà lúc này Dịch Thiên Vân lại có thể sử dụng được. 

Vấn đề là Phiêu Vân bộ này, là một loại tuyệt học của Thiên Linh tông, thì tại sao Dịch Thiên Vân có thể học được?

“Cái này chính là Phiêu Vân bộ mà, làm sao hắn có thể sử dụng được?”

Trong lòng Triệu Hóa Long kinh hãi không thôi, đệ tử bình thường của Thiên Linh tông cũng không có tư cách tu luyện tuyệt kỹ Phiêu Vân bộ, thế mà bây giờ Dịch Thiên Vân lại có thể thi triển ra, khiến cho bọn hắn đều trợn tròn mắt lên.

Không chỉ riêng đệ tử của Thiên Linh tông, mà ngay cả đệ tử của Thiên Tuyền Cung cũng bị hắn làm cho choáng váng. Dịch Thiên Vân sao lại biết được tuyệt học của Thiên Linh tông?

Dưới sự kinh ngạc đến ngu người của tất cả mọi người ở đây, Dịch Thiên Vân đã dựa vào cái Thân Pháp kinh người này trong nháy mắt rời khỏi nơi khí thế đang không ngừng đè nén đó.

Sau một khắc liền xuất hiện ở phía sau lưng của Triệu Phong! Kèm theo đó là một quyền nặng tựa như núi nện tới. Băng Sương Quyền lập tức lập loè ánh sáng, hàn khí nhanh chóng tỏa ra, lập tức bao phủ lấy Triệu Phong.