Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Sau đó nói: "Ở đây chờ một lát đi, lát nữa sẽ có thứ tới đưa chúng ta đi."

Có cái gì tới dẫn bọn họ đi? !

Đối với sư tôn, Lâm Hỏa Nhi vẫn có chút không hiểu lắm, nhưng mà hắn vẫn ra hiệu, cho đám người Lâm gia ngừng lại.

Mặc dù bọn họ chạy về Lâm gia, bởi vì thời hạn nửa năm mà Thiên Hỏa Thành hứa che chở Lâm gia chỉ còn lại nửa tháng.

Nửa tháng, đi đường bình thường thì vừa khéo đủ bọn họ chạy tới Lâm gia, nếu như trì hoãn trên đường, chỉ sợ thời gian nửa tháng thì không đủ.

Nhưng mà sư tôn nói như vậy, đương nhiên có sắp xếp của hắn, hắn nghe theo là được, sư tôn nói thì chắc chắn là đúng.

Mà lúc này.

Trong một chỗ trong dãy núi nguyên thủy cách mấy chục dặm ngoài thành, một con Lôi Điểu to lớn từ trên một vách đá đột nhiên vỗ cánh bay lên, bay tới vị trí bọn người Hạ Hâm.

Lôi Điểu có tu vi Hóa Hải Cảnh, xòe hai cánh ra thì dài vài chục mét, nó là chúa tể dãy núi này, khi nó bay qua không trung rừng rậm, uy áp kinh khủng khiến cho vô số yêu thú nằm rạp dưới đất, run lẩy bẩy!

Chỉ chốc lát sau.

Lôi Điểu đã vượt qua dãy núi rừng rậm, đi tới trước mặt mấy người Hạ Hâm.

Nhìn thấy Lôi Điểu đột nhiên từ phương xa bay tới, đáp xuống trước mặt mọi người, khí tức kinh khủng, lôi điện đáng sợ vờn quanh trên người, khiến cho đám người của Lâm gia như lâm đại địch, ngoại trừ Lâm Hỏa Nhi ra thì một tiểu bối Lâm gia bị dọa đến xụi lơ dưới đất, đứng cũng không vững.

Cũng không trách bọn họ được.

Từ nhỏ đến lớn bọn họ đều sống ở trong một thành trì nhỏ ở Hỗn Loạn Chi Vực, người mạnh nhất bọn họ từng gặp cũng chỉ là Phách Phủ Cảnh.

Chính diện đối mặt khí thế của Hóa Hải Cảnh đại yêu Lôi Điểu, bị dọa đến run chân cũng bình thường.

"Tiểu Thanh, ngươi lại như thế rồi, nhanh thu uy áp lại, bọn họ là người một nhà." Hạ Hâm mở miệng nói, Lôi Điểu này là tọa kỵ hắn thu mấy năm trước, bình thường không cần nó thì sẽ thả nó ở rừng rậm nguyên thủy, chỉ khi cần dùng tới nó thì mới gọi nó tới.

Nghe Hạ Hâm nói, Lôi Điểu mới thu uy áp trên người, ánh mắt khi nhìn về phía đám người Lâm gia cũng trở nên nhu hòa, khiến cho đám người Lâm gia thở ra một hơi thật dài, không ngờ được đại yêu kinh khủng này lại là tọa kỵ của vị đại nhân bên cạnh bọn họ.

Trách không được khi bay tới thì không có công kích bọn họ, nghĩ đến uy áp kinh khủng mới nãy, đúng là khiến người ta lòng còn sợ hãi!

Chỉ sợ chỉ có đại nhân vật Bất Hủ Cảnh trở lên như vị đại nhân này mới có tư cách thu Hóa Hải Cảnh đại yêu này là tọa kỵ chứ.

Nghĩ đến một Hóa Hải Cảnh, ở Hỗn Loạn Chi Vực bọn họ chính là cấp bậc Vực Chủ tôn quý, ở chỗ đại nhân thì chỉ có thể làm thú cưỡi, đúng là khiến cho người ta phải cảm thán.

Đồng thời trong lòng bọn họ còn kính sợ Hạ Hâm nhiều thêm mấy phần.

"Được rồi, toàn bộ lên lưng Tiểu Thanh đi, chúng ta cưỡi Tiểu Thanh qua đó, nếu không chỉ dựa vào đi bộ thì không biết là phải đi tới khi nào nữa." Hạ Hâm nói.

"Vâng, sư tôn."

"Tuân mệnh, đại nhân." Đám người Lâm gia kích động, cưỡi Hóa Hải Cảnh đại yêu này trở về, đoán chừng không cần một ngày thì có thể trở về tới Hỗn Loạn Chi Vực, như vậy thì có thể kịp thời cứu vãn Lâm gia.

Đám người bước lên trên lưng Lôi Điểu, Lôi Điểu chấn động hai cánh, lập tức nhảy lên một cái, bay về phương xa.

Đứng trên lưng Lôi Điểu, sắc mặt một đám hộ vệ Lâm gia lộ ra vẻ hưng phấn, bọn họ cũng không ngờ được có một ngày mình cũng có thể đứng ở trên lưng Hóa Hải Cảnh đại yêu, cưỡi đại yêu vượt qua vạn dặm cương vực.

Chuyện vinh dự như thế này, trở lại Hỗn Loạn Chi Vực, trở lại thành nhỏ chỗ Lâm gia, đủ cho bọn họ khoát lác cả đời.

Trên mặt Nhị trưởng lão Lâm gia cũng tỏ vẻ hưng phấn, mặc dù hắn là trưởng lão Lâm gia cao quý nhưng cũng chỉ là tu sĩ Thần Lực Cảnh mà thôi, bình thường ngay cả yêu thú phi hành cũng chưa từng cưỡi lên chứ đừng nói chi là Hóa Hải Cảnh đại yêu này.

Nhìn cảnh vật nhanh chóng xẹt qua phía dưới, trong lòng Nhị trưởng lão cảm thán, Hóa Hải Cảnh đại yêu này quá nhanh, hơn nữa còn đi theo đường thẳng, không cần phải đi đường vòng mỗi khi gặp khu vực nguy hiểm giống như bọn họ.

Nếu chạy trở về theo tốc độ này thì hẳn là ngày mai là có thể đến Hỗn Loạn Chi Vực, Lâm gia.

Lúc này.

Hỗn Loạn Chi Vực, Hạ Sơn Thành, Lâm gia.

Tất cả trưởng lão, cung phụng, khách khanh Lâm gia đều tụ tập đến trong đại sảnh Lâm gia, thương nghị.

Vì giải quyết nguy cơ gia tộc lần này, Lâm gia phái ra bốn đội tiến về các tông môn mạnh mẽ tham gia khảo hạch, tìm kiếm thế lực che chở.

Bốn đội đều có một tiểu bối Lâm gia trong đó, là thiên tài xuất sắc nhất dẫn đầu, mấy người trong thế hệ trẻ tuổi đi theo, do một đội hộ vệ và một trưởng lão hộ tống, cho bọn họ đến đại tông môn tham gia khảo hạch.

Hi vọng có thể có tiểu bối thông qua khảo hạch, tiến vào đại tông môn, bái một vị trưởng lão vi sư, tìm được núi dựa, giải quyết nguy cơ của Lâm gia.

Chỉ tiếc là nửa tháng nay, trong số bốn tiểu đội đi ra thì có ba tiểu đội đã trở về, ba tiểu đội này mặc dù có người thành công bái vào đại tông nhưng không có được trưởng lão thu làm đệ tử thân truyền, hoàn toàn không thể nào mượn uy áp cả những tông môn này để uy hiếp Huyết Minh Tông.

Bây giờ chỉ còn lại đội ngũ do tiểu thư Lâm Hỏa Nhi dẫn đi chưa có trở về, nhưng mà nghĩ tới nơi tiểu thư đến là Đạo Tông.

Hơn nữa thiên phú của đại tiểu thư so với ba thiên kiêu dẫn đội còn lại của Lâm gia thì cũng không phải là cao nhất, trong lòng mọi người cũng thấy không ổn lắm.

Mặc dù khảo hạch nhập môn của Đạo Tông không xem thiên phú, chỉ xem xem có thể thông qua Vấn Tâm Trận hay không, cho nên Lâm gia mới không có điều động tiểu bối thiên phú cao nhất tiến đến Đạo Tông, dù sao xông qua Vấn Tâm Trận cũng có phong hiểm, cho nên đổi tông môn ổn thỏa một chút, như vậy thì càng có cơ hội được trưởng lão thu làm đệ tử thân truyền.

Phái tiểu thư tiến đến đó là bởi vì nàng tâm tư đơn thuần, đồng thời làm người cứng nhắc, hiếu thuận, có tỷ lệ thông qua Vấn Tâm Trận rất lớn.