Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch (Dịch)

Chương 5. Ngươi có thể giết ta, ta sẽ quỳ xuống đất hát bài ca chinh phục cho ngươi.

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Trần Trường An kêu lên: “Này này này, tên mặt sẹo kia, miếu này chính là địa bàn của bổn đại gia, không trải qua đại gia ta đồng ý, ai cho các ngươi tiến vào?”

“Quan trọng nhất chính là, bởi vì ngươi, hại ta không ăn được lẩu! Nếu ngươi không lấy chút đồ ăn ra để bồi thường cho bổn đại gia, vậy ngươi xong đời rồi!”

Thấy Trần Trường An nói lời này, Linh Bảo Nhi chớp chớp mắt, dùng ánh mắt đồng tình nhìn hắn.

Tên ăn mày này, thật ngông cuồng.

Đáng tiếc lại là một người thường, mà dám trêu chọc tên nam nhân mặt sẹo.

Với tính cách của nam nhân mặt sẹo, nhất định sẽ giết hắn.

Quả nhiên, nam nhân mặt sẹo nghe xong, hừ lạnh một tiếng, “Bồi thường, lão tử thấy ngươi đang muốn tìm chết!”

Hắn ta không định nhiều lời vô nghĩa với một tên ăn mày.

Bấm tay bắn ra, một đám sương đen lao ra, hóa thành một đầu lâu dữ tợn, mở mồm to, muốn nuốt Trần Trường An.

Nhưng khi đầu lâu dữ tợn kia vừa tiến vào lĩnh vực vô địch của Trần Trường An, đã trực tiếp tan rã, hóa thành hư không.

Sau khi đầu lâu tan đi, lúc này Trần Trường An mới phản ứng lại, lập tức giận dữ.

“Mẹ kiếp, ta còn chưa muốn giết ngươi, ngươi lại định giết ta? Ngươi cho rằng ta còn là quả hồng mềm, ai cũng có thể bắt nạt trước kia sao!!!”

Nghĩ đến suốt ba năm, bởi vì Trường Sinh thể, khiến hắn sống trong lo lắng hãi hùng, gần như chưa ngày nào được ngủ ngon, hắn rất tức giận!

Hiện giờ đã có lĩnh vực vô địch, hắn không bao giờ phải sống trong lo lắng hãi hùng nữa!

Còn nam nhân mặt sẹo kia, hắn ta hơi sửng sốt.

Có thể nói, hắn ta hiểu rất rõ thực lực của bản thân.

Theo lý mà nói, công kích vừa rồi đủ để giết chết Trần Trường An.

Nhưng lại đột nhiên tan rã trước mặt Trần Trường An, đây là chuyện hắn không thể nào nghĩ tới.

Nhưng tên ăn mày này rõ ràng chỉ là một người thường.

Vừa rồi cũng không thấy hắn ra tay ngăn chặn.

Đây là có chuyện gì?

Còn Linh Bảo Nhi bên cạnh cũng ngây ngẩn cả người.

Nàng ấy vốn cho rằng với công kích vừa rồi của nam nhân mặt sẹo, Trần Trường An hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Không nghĩ tới Trần Trường An lại chặn được!

Nam nhân mặt sẹo này tên Lý Kiêu, hắn ta chính là đại trưởng lão của Ác Long Quật ở Quý Châu, có tu vi Kim Đan Cảnh, thực lực khủng bố, theo lý mà nói, một đầu ngón tay cũng có thể bóp chết Trần Trường An.

Thình lình xảy ra biến cố, khiến Lý Kiêu và Linh Bảo Nhi đều bất ngờ!

Trần Trường An giận đến bật cười, nói với Lý Kiêu: “Tên mặt sẹo, chỉ bằng ngươi còn chưa có tư cách giết ta.”

“Ta đứng ở chỗ này, ngươi lại đây, nếu ngươi có thể giết ta, ta quỳ xuống đất hát bài ca chinh phục cho ngươi.”

Oanh!

Pháp lực mạnh mẽ dao động, bùng nổ từ trong cơ thể Lý Kiêu, trong tay hắn ta xuất hiện một thanh loan đao huyết sắc, đằng đằng sát khí nói.

“Mặc kệ ngươi là ai, nếu đã muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!”

Vừa dứt lời, Lý KIêu lao về phía Trần Trường An.

Thanh loan đao huyết sắc trong tay hắn ta trực tiếp chém về phía đầu Trần Trường An!

Trần Trường An vẫn không sợ, ngược lại nụ cười trên mặt càng tươi.

Bởi vì Lý Kiêu này đã tiến vào trong lĩnh vực vô địch của hắn.

Hắn vốn cũng không định chọc phiền toái.

Nhưng Lý Kiêu này muốn giết hắn, tự tìm đường chết, Trần Trường An đương nhiên cũng sẽ không khách khí.

Hiện giờ Lý Kiêu đã bước vào trong lĩnh vực vô địch của hắn, sinh tử đều nằm trong khống chế của hắn!

Lý Kiêu cười lạnh, loan đao huyết sắc trong tay chém về phía đầu của Trần Trường An!

Ngay lập tức thôi, máu của tên ăn mày này sẽ phun lên sau đó đầu rơi xuống đất!

Nhưng ngay giờ phút này, Trần Trường An lại vươn tay phải, muốn nắm lấy loan đao huyết sắc kia!

Hắn muốn làm gì?

Lý Kiêu và Linh Bảo Nhi đều không rõ.

Loan đao huyết sắc này chính là một pháp bảo tam phẩm, vô cùng sắc bén.

Tên ăn mày này lại muốn dùng bàn tay máu thịt bắt lấy,quả thực chính là tìm chết!

Nhưng ngay sau đó, một cảnh tượng khiến người khiếp sợ đã xảy ra!

Chỉ thấy Trần Trường An dùng ngón trỏ và ngón giữa đã kẹp lấy loan đao huyết sắc đang chém tới.

Một màn này, quả thực là không thể tưởng tượng!!!

Trời ơi!!!

Trên người Trần Trường An này vẫn không tản ra chút khí tức tu vi nào, chỉ là một người bình thường, rốt cuộc làm sao hắn làm được!

Đồng tử của Lý Kiêu co rụt lại, không nghĩ rõ!

Linh Bảo Nhi cách đó không xa cũng sợ ngây người!

Nàng ấy vốn dĩ cho rằng Trần Trường An sẽ chết, không nghĩ tới Trần Trường An không những không chết, còn dễ như trở bàn tay dùng hai ngón tay đã giữ được một đao Lý Kiêu chém tới!

“Ngươi...”

Lý Kiêu muốn nói cái gì.

Trần Trường An ngặt lời Lý Kiêu, tận tình khuyên bảo nói.

“Kiếp sau, khiêm tốn chút, đừng một ngày kêu đánh kêu giết, hòa khí sinh tài chẳng lẽ không tốt sao?”

Nói xong, hai ngón tay hắn dùng sức.

Một tiếng ‘răng rắc’, huyết sắc loan đao không gì chặn được đã trực tiếp bị hắn dùng hai ngón tay bẻ gãy.

Ngay sau đó, bấm tay bắn ra.