Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Cái Mạng (Bản Dịch)

Chương 16. Đương nhiên là chủ động tiến công

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Lương trưởng lão, ngươi còn lời gì để nói không?”

Khương Thành cũng không phải là một pho tượng đất, lúc trước bị mang ra làm trò cười. Bây giờ dựa vào bản lĩnh lấy lại được mặt mũi rồi, tại sao không thể chế giễu lại?

“Không phải ngươi nói ta chỉ có Phân Hồn tứ trọng sao?”

“Không phải nói ta chắc chắc sẽ chết không còn nghi ngờ gì sao?”

Lương trưởng lão cứng họng, hoàn toàn không có cách nào chống đỡ.

Hắn đương nhiên không muốn Khương Thành làm chưởng môn.

Hơn nữa, thấy cảnh giới của Khương Thành, bây giờ rõ ràng vẫn chỉ là Phân Hồn tứ trọng.

Nhưng mà thiên lôi kinh hoàng ban nảy, xảy ra trước mắt hắn, không có một chút giả dối.

Hắn không dám thăm dò, chỉ xem chuyện này là cao nhân tiền bối cố ý hạ thấp thần hồn và linh lực xuống để làm cho những người xung quanh không phát hiện ra được mà thôi.

Đối diện với những ánh mắt của những đệ tử khác, chỉ có thể không cam lòng mà cúi mình.

“Lương Đạt bái kiến chưởng môn!”

“Miễn lễ!”

Khương Thành thầm bĩu môi, cái tên bề ngoài tốt đẹp bên trong xấu xa này, hệ thống chả ting cái nào, chứng tỏ vốn dĩ hắn chính là không thật lòng nhận mình làm chưởng môn.

Chỉ là bên ngoài tỏ ra vẻ như thế mà thôi.

Hắn phát hiện, trong tương lai có thể dùng hệ thống làm dụng cụ kiểm tra những kẻ phản đồ.

Giành lại được địa bàn của tông môn lại lần nữa, mọi người vừa kích động lại vừa đau lòng.

Có vài đệ tử thậm chí nước mắt rơi như mưa, dưới đống gạch ngói đổ vụn tìm kiếm thi thể của những sư tôn đã chết của mình.

Khương Thành cũng không làm phiền bọn họ.

Đến khi toàn bộ những thi thể của trưởng lão và đệ tử chết trong trận chiến lúc trước ở Phi Tiên môn đều được mai táng, rồi sau khi cúng bái hết cùng một lúc, mới tuyên bố chính sự.

“Đến nay chúng ta đã giành lại cơ nghiệp của môn phái, nên nghĩ đến bước tiếp theo rồi.”

“Ta quyết định, lập tức tiến công Cực Nguyệt tông!”

“Nợ máu phải trả bằng máu!”

Chỉ mấy câu ngắn gọn này, đã khiến chúng đệ tử sôi máu sùng sục, trong mắt đều là ý chí chiến đấu.

Nếu như là người khác tuyên bố, bọn họ nhất định sẽ cảm thấy là không biết tự lượng sức.

Mới vừa trở về, còn chưa ổn định trở lại.

Nền móng bốn phái vẫn còn, lần này chỉ chết một phần, nhanh thôi sẽ có thể khôi phục lại lực lượng.

Lần này chủ động xuất kích, có phần quá khinh suất.

Nhưng “thực lực” mà Khương Thành vừa bộc lộ quá mạnh, đã cho mọi người được sức mạnh rất lớn. Lập tức giết tới để báo thù, dường như cũng là lẽ đương nhiên.

“Chưởng môn dự định khi nào sẽ xuất phát?”

Mọi người xoa xoa tay, mài sẵn đao.

“Bây giờ ta đi, nhưng các ngươi ở lại đây là được rồi.”

Khương Thành nhìn quanh mọi người: “Người của Cực Nguyệt tông rất đông, mọi người cùng nhau giết đến, ta cũng không chắc có thể che chở mỗi một người đều chu đáo được.”

“Huống hồ gì, Phi Tiên môn của chúng ta mới giành lại, khó tránh khỏi bị lũ xấu xa thừa cơ làm bậy, cũng cần có các ngươi phòng thủ!”

Lời này của hắn vừa nói ra, mọi người đều gật đầu lia lịa.

Còn không phải sao, tự chưởng môn đã quá giỏi.

Nhưng bọn họ quá yếu rồi, đến lúc đó nếu như có một trưởng lão Phân Hồn cảnh lọt vào thì cũng có thể tiêu diệt sạch bọn họ.

So với quá khứ, trái lại sẽ khiến chưởng môn phân tâm lo lắng.

Vì thế, mọi người đều tiễn Khương Thành đến tận cửa sơn môn.

Đặc biệt là Kỷ Linh Hàm, cứ nắm lấy tay hoài không buông.

Ở với nhau mới một ngày, nàng đã có ý muốn dựa vào Khương Thành rồi, giờ đột nhiên chia xa nàng đúng là có phần không thích ứng.

“Chưởng môn, ngươi nhất định phải bảo trọng đấy!”

Lòng Khương Thành thầm nói số lần sống lại của bản thân vẫn còn một lần, rất ổn định, cô em nghĩ nhiều rồi.

“Khi ta không ở đây, giúp ta trông nhà, chăm sóc cho con gái!”

Nắm lấy đôi tay nhỏ bé yếu ớt của nàng, Thành ca cũng phơi phới trong lòng.

Vừa định quay đi, Lương trưởng lão đột nhiên nhảy ra.

“Chưởng môn, tuy ngươi thực lực cao thâm, nhưng chỉ một mình đi như vậy, e rằng sẽ xảy ra sơ suất.”

“Lão phu bất tài, nguyện cùng đi theo.”

“Vì tông môn báo thù, là trưởng lão như ta phải có trách nhiệm.”

Lời này của hắn quả có khí phách.

Dáng dấp đại nghĩa lẫm liệt đó, nhìn có vẻ giống như một đại tướng nguyện xuất chinh dù cho biết sẽ phải chết.

Trên thực tế, Lương trưởng lão này cũng đã trải qua suy nghĩ kĩ càng rồi.

Nếu như không có Khương Thành tôn quý cao siêu mạnh mẽ giỏi giang này, hắn sẽ chẳng bao giờ lựa chọn mạo hiểm.

Hai người như thế này, xông đến sở chỉ huy tập trung những cao thủ của đối phương, tìm cái chết à?

Nhưng nghĩ đến Khương Thành với thực lực kinh thiên động địa vẫy tay một cái đã giết chết hết mười tám tên Phần Hồn cảnh, hắn lại yên tâm trở lại.

Đi theo người thế này, hắn còn sợ gì chứ?

Những đệ tử Tụ Nguyên cảnh có thể sẽ xảy ra sự cố ngoài ý muốn, bản thân là Phân Hồn cảnh ngũ trọng, cho dù gặp phải trưởng lão đơn độc của kẻ địch cũng có thể sống sót.

Quan trọng nhất là, đây chính là một “cơ hội.”

Đánh được đi Cực Nguyệt tông, bản thân đã là một chuyện đại công, tương lai Phi Tiên môn phát triển lớn mạnh trở lại, đây chính là một chiến công được ghi lại.

Xét về tư cách thứ bậc, đúng là rất có sức thuyết phục.

Huống hồ gì, sau khi đánh xong, chẳng phải chính là lúc gặt hái những chiến lợi phẩm hay sao?

Cực Nguyệt tông có nhiều người giấu của riêng như vậy, lại còn có hàng đống tài nguyên như Đan Các, Khí Các, Trận Các, Phù Các, Còn Có Tàng Bảo Các, Tàng Kinh Các,…

Đến lúc đó toàn bộ đối phương bị tiêu diệt rồi, bản thân nói một cách đơn giản là chuột sa hũ gạo.

Cho dù cái chính bị Khương Thành mang đi, bản thân ở đằng sau lượm nhặt những thứ còn sót lại cũng nhặt không hết ấy chứ?

Một chuyện tốt như vậy, nhất định không thể bỏ lỡ.

Cho dù tiểu tử này không đồng ý, sau này bản thân cũng phải lặng lẽ theo sang, có liều mạng cũng phải lên được chuyến xe này!

Khương Thành sao có thể tin hắn sẽ nhiệt tình đến vậy chứ, thứ rác rưởi này hệ thống không thèm ting lên một tiếng nào, tự nhiên lại hăng hái đến vậy nhất định là có lợi ích gì đó nên mới làm.

Suy đoán một chút, cũng có thể nhìn thấu được dự tính của hắn.

Nhưng mà, hắn lại không vạch trần ngay ở đó.

“Được! Khó mà có được sự nhiệt tình của Lương trưởng lão!”

Tay Thành ca làm động tác like.

Vỗ cánh tay hắn mấy cái, nghiêm nghị nói: “Nếu ngươi đã có quyết tâm như vậy, vậy thì cùng nhau xuất chinh!”

“Tuân hiệu lệnh của chưởng môn!”

Lương trưởng lão vui mừng khôn xiết.

Thực lực tiểu tử này có mạnh đến mấy đi nữa, đầu óc vẫn rất đơn giản, bị bản thân biến thành công cụ muốn quay sao thì quay?

Thậm chí hắn cũng bắt đầu mặc sức tưởng tượng tương lai sau khi Phi Tiên môn phát triển lớn mạnh trở lại, bản thân sẽ làm mưa làm gió thế nào trong môn.

Hai người bay suốt chặng đường, rất nhanh đã đến vài ngàn dặm bên ngoài trụ sở Cực Nguyệt tông.

Nhìn bầu không khí sơn môn trời quang mây tạnh muôn màu muôn vẻ đó, Lương trưởng lão không thể không có chút e dè.

Một tông phái không dễ dàng gì mà đánh được, không chỉ có những cao thủ bên trong, mà còn có những đại trận hộ tông.

Một khi khởi động, kẻ địch bên ngoài đến sẽ rơi vào thế bị động.

Sở dĩ lần trước Phi Tiên môn bị đánh chiếm, là do bốn phái liên thủ lại.

Nếu như chỉ có hai phái đến, Phi Tiên môn còn có thể chống đỡ được.

Hắn không thể không nhích sát về phía Khương Thành hơn một chút, lát nữa chiến đấu, nhất định phải nấp sau cái chân to này.

Khương Thành lúc này, đang nói chuyện với hệ thống.

“Hệ thống, ta có câu này muốn hỏi.”

Cứ nghĩ hệ thống sẽ giả chết giống như mấy lần trước, không ngờ lần này thật sự phản ứng rồi.

“Đặt câu hỏi một lần, 500 điểm tích lũy.”

“Xin hỏi kí chủ có tiếp tục không?”

Quá đen rồi, chỉ là hỏi một câu hỏi mà thôi, cẩu hệ thống này là ăn cướp sao?

Có biết 500 điểm khó kiếm đến nhường nào không?

Bây giờ hắn có hơn 1300 điểm, trong đó có 500 điểm là lần trước Kỷ Linh Hàm bái kiến chưởng môn còn thừa lại.

Vốn dĩ muốn để dành lần sau thăng cấp, hoặc dùng rút thưởng.

Cố gắng kiềm chế sự xúc động, hắn chọn bị trừ đi 500 điểm tích lũy, tiếp tục hỏi.

“Xin hỏi bây giờ cứ thế này xông vào trong đánh Cực Nguyệt tông, có tính là chủ động tự sát không?”

Câu hỏi này liên quan đến tính mạng, cho dù hao phí bao nhiêu điểm, vẫn cứ phải hỏi.

Lôi kiếp lúc trước đã dùng mất rồi, bây giờ hắn chỉ là một Phân Hồn cảnh tứ trọng mà thôi.

So với Cực Nguyệt tông, thực lực cách biệt rất lớn.

Nếu như bị xác định là hành vi kí chủ tìm cái chết, vậy thì phải tính toán một chút rồi.

Ví dụ như nghĩ một kế hoạch, thiết lập một cục diện, khiến người của Cực Nguyệt tông công kích bản thân trước…