Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Các hạ có từng gặp nữ nhi của ta hay không?” Chúc Quỷ Vương dáng vẻ ân cần, Lục Khiêm thấy thế thì nội tâm cười lạnh.

Nói đi nói lại, gia hỏa này có khả năng diễn xuất quả thực không tệ. Nếu như không phải là đã sớm biết người này đang giả bộ thì nói không chừng thật sự đã bị lão lừa.

Nghĩ tới đây, Lục Khiêm nói: “Ta chưa nhìn thấy bao giờ, có thể là Ngũ Tạng đạo nhân giấu nó đi rồi.”

Đương nhiên là Lục Khiêm sẽ không nói cho Chúc Quỷ Vương, hơn nữa Diễm Trung Tiên cũng không phải là nữ nhi của Chúc Quỷ Vương.

Chúc Quỷ Vương dáng vẻ không kiên nhẫn nói:

“Đạo hữu đừng nên gạt ta, bên trong Tâm Đăng của Ngũ Tạng đạo nhân có chứa nữ nhi của ta, nếu như ngươi đã giết Ngũ Tạng vậy nhất định là ngươi biết rõ tung tích.”

“Thật sự ta không biết.” Lục Khiêm dáng vẻ không biết gì, Chúc Quỷ Vương nhìn lão một cái thật sâu rồi cười lạnh phất tay áo đi ra.

Lục Khiêm cũng không giữ lại, đắc tội thì đắc tội chứ sao.

Đã đắc tội Tà Lực, lại đắc tội thêm một Chúc Quỷ Vương nữa cũng chẳng sao.

Sau này còn muốn dùng người này hoàn thành Kim Cung Chân Lục ở Diễm Tâm.

Trở lại Giải Thoát điện, Lục Khiêm bế quan tu hành lần nữa, cảm ngộ Đạo Cơ.

Hắn nhớ đến mấy câu nói của Xích Âm bên trong Đại Giải Thoát Luân. Pháp lực hình thành dựa trên ba vật Tinh Khí Thần kết hợp vào với nhau.

Thần ý thức hải, chân khí bên trong cơ thể, tinh nguyên xác thịt ba cái hợp làm một là có thể đạt được thành tựu Đạo Cơ, nắm giữ Pháp lực.

Phương pháp tu hành giống nhau nhưng ngưng kết pháp thể Đạo Cơ cũng có chỗ khác biệt.

“Hạ sách ngưng kết Đạo Cơ khẳng định là không ổn, trung sách vẫn có chút miễn cưỡng, thượng sách trái lại không tồi.” Lục Khiêm thầm nghĩ nói.

Cái gọi là tam sách thượng trung hạ thật ra là ba phương pháp khác nhau đúc kết ra Đạo Cơ.

Hạ sách là dùng một loại pháp khí nào đó, lấy pháp khí làm chủ, Tinh Khí Thần là phụ, như vậy đột phá cảnh giới đơn giản uy lực chỉ có một nhưng lại mạnh mẽ.

Trung sách là lấy pháp thuật thần thông làm chủ, Tinh Khí Thần là phụ. Thượng sách là công pháp này, Quan Tưởng đồ, một loại chân ý nào đó làm chủ, Tinh Khí Thần là phụ. Đồ vật càng cụ thể thì Tinh Khí Thần cần thiết ngược lại bị thiếu hụt.

Như loại công pháp Quan Tưởng đồ huyền diệu khó giải thích này, rất nhiều người đều không tìm được manh mối chớ nói chi là lấy cái này đúc ra Đạo Cơ.

Cái này cần phải có căn cơ lý luận vô cùng cao thâm.

Điều này cũng là nguyên nhân vì sao cùng là Đạo Cơ mà có mấy người pháp thể nhìn mười phần khí thế, ngoài trăm dặm vẫn có thể thấy rõ ràng mà có mấy người lại tầm thường không có gì đặc biệt. Hai người trước Lục Khiêm đều đã từng gặp.

Linh Quang thượng nhân và Ngũ Tạng đạo nhân đều là loại người thứ nhất.

Ngoài những thứ này thì dùng đan tiến vào Đạo Cơ cũng là một hạ sách.

Nếu để cho Lục Khiêm chọn hắn chắc chắn sẽ chọn thượng sách.

Trong mật thất u ám, chỉ có Tâm Đăng là nguồn sáng duy nhất, trong ngọn lửa là một tòa Kim điện.

Vô số hỏa diễm Đạo binh bay lượn bên trong đó. Diễm Trung Tiên ngồi ở trên ghế hỏa diễm, chân nhỏ để trần, trêu đùa tinh linh trên tay.

Nhìn thấy Lục Khiêm do dự không quyết định như vậy thì Diễm Trung Tiên trào phúng nói:

“Lại còn thượng trung hạ sách, vẫn không có Tam Hoa Tụ Đỉnh thì ngưng tụ ra cũng chỉ là Đạo Cơ rác rưởi thôi, ngày sau thành tựu Đan Kiếp thì ngươi tha hồ nếm mùi đau khổ.”

“Tam Hoa Tụ Đỉnh? Nó là cái gì?” Lục Khiêm thắc mắc nói.

Diễm Trung Tiên là tạo vật từ Cửu Thiên Ngọc Lâu từ thời thượng cổ, nên hẳn phải biết một vài bí mật.

“Tinh Khí Thần viên mãn thì tiến vào Đạo Cơ là không sai, có điều tốt nhất là nên đợi đến khi Tam Hoa Tụ Đỉnh mới đột phá Đạo Cơ.”

Tam Hoa thông suốt với Tam Hoa, Tinh Khí Thần tinh hoa, sau khi viên mãn thì tinh luyện ra tinh hoa đặc biệt.

Đỉnh chỉ là “Huyền quan nhất khiếu”, đại khái là một nơi ở trong não bộ.

Một khi hình thành tư thế Tam Hoa Tụ Đỉnh thì cho dù là lựa chọn biện pháp nào để đúc ra Đạo Cơ thì cũng sẽ chẳng khác nhau chỗ nào.

“Thì ra là vậy, làm sao để cô đọng Tam Hoa?”

“Quên rồi, có thể là sau khi tìm lại bấc đèn thì ta mới khôi phục ký ức được.”

Diễm Trung Tiên ném ra hỏa diễm tinh quái trên tay.

Thật ra trong lòng của Lục Khiêm có hơi nghi ngờ nhưng luyện Tinh Khí Thần đến viên mãn quả thực là không sai.

Chân khí đã là trạng thái viên mãn, cái này không cần bổ sung thêm.

Tinh và Thần dùng một số loại đan dược có lẽ cũng sẽ đủ được.

“Tinh chính là tinh huyết, hay là dùng Huyết Trì thử xem?” Lục Khiêm thầm nghĩ.

Lông dê đã nhổ đến mức này rồi thì nhổ thêm một ít cũng chẳng ai quan tâm.

Soạt!

Nghĩ tới đây, thân ảnh của Lục Khiêm biến mất, một giây sau lại xuất hiện bên trên pháp đàn Luyện Binh.

Đại điện rộng lớn, bên trong là tám tòa pháp đàn đứng sừng sững.