Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chương 15. Tâm Pháp Dung Hợp 1

Nghĩ tới đây, hai mắt Vương Viễn đột nhiên tỏa sáng, vội vàng lôi một cái đầu máu chảy đầm đìa trong túi ra, bộ dạng vô cùng thiếu đánh nói: "Khà khà, ngươi xem đây là gì!"

"A di đà phật!"

Nhìn thấy cái đầu trong tay Vương Viễn, NPC chỉ dẫn sợ tới mức phải tụng một tiếng phật hiệu thật dài, vẻ mặt kinh hoảng nói: "Đây... Chẳng lẽ đây là đầu của Doãn Nhị Cẩu - trùm thổ phỉ của Hắc Phong trại?"

NPC chính là trâu bò như thế đó, cái đầu máu me be bét bị làm mờ như vậy, mà đại hòa thượng có thể liếc mắt một cái đã nhận ra là Doãn Nhị Cẩu, đôi mắt này không phải ai cũng có đâu.

"Đúng vậy."

Vương Viễn nói: "Ta gặp thằng nhãi này trong rừng sâu, thuận tay kết liễu nó luôn."

"A di đà phật!"

NPC chỉ dẫn lại niệm một câu phật hiệu rồi nói: "Ngưu thí chủ trời sinh dũng mãnh phi thường, còn giúp thôn Ngưu Gia trừ họa lớn này, tiểu tăng không có gì báo đáp. Đây là vật trước khi tiểu tăng xuống núi được phương trượng đưa cho, hôm nay đặc biệt tặng lại cho thí chủ, hy vọng ngươi có thể hành hiệp trượng nghĩa không quên sơ tâm."

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn hoàn thành nhiệm vụ "Thí Luyện Thiếu Lâm Tự", nhận được tư cách nhập môn Thiếu Lâm tự.]

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn hoàn thành nhiệm vụ thí luyện, thành tựu ẩn "Trùm Thổ Phỉ", nhận được đạo cụ là Thủ Dụ Của Phương Trượng x 1.]

[Thủ Dụ Phương Trượng] (Đạo cụ đặc biệt)

Tác dụng: Có thể tùy ý ra vào tất cả cảnh vật bên ngoài cấm địa Thiếu Lâm tự.

"Hửm!"

Nhìn tới thuộc tính của lệnh bài, Vương Viễn không nhịn được bĩu môi, hắn còn tưởng là thứ gì tốt chứ, thì ra chỉ là thứ đồ chơi này.

Đồ chơi này nhìn qua tưởng rất lợi hại, kỳ thực chả có tác dụng chó gì.

Mọi người đều biết, Thiếu Lâm tự có hai cấm địa lớn, là Tàng Kinh Các và Đạt Ma Động phía sau núi. Đồ tốt của Thiếu Lâm tự đều nằm trong hai cái cấm địa này, không thể tự do ra vào cấm địa nên đồ chơi này hoàn toàn chỉ là thứ trang trí.

Nhưng mà có còn hơn không, có lệnh bài vẫn tốt hơn không có.

Sau khi trả nhiệm vụ xong, cảnh tượng thay đổi, NPC chuyển Vương Viễn tới Thiếu Lâm tự.

Dựa vào gợi ý của hệ thống, Vương Viễn đi tới trước mặt một hòa thượng tên là Tuệ Luân.

Đại hòa thượng Tuệ Luân là người hướng dẫn cho người mới trong môn phái, tất cả đệ tử mới gia nhập Thiếu Lâm đều phải bái Tuệ Luân làm thầy.

Một lượt nội dung kịch bản dài dòng trôi qua, Vương Viễn chính thức bái nhập Thiếu Lâm tự, trở thành đệ tử nội môn của Thiếu Lâm tự.

Một tia sáng hiện lên, hình tượng Vương Viễn từ một thiếu niên cường tráng, trở thành một tên đầu bóng lưỡng.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã thành công gia nhập Thiếu Lâm tự, trở thành đệ tử chính thức của Thiếu Lâm tự.]

Sau khi gợi ý hệ thống tắt đi, đại hòa thượng Tuệ Luân không biết từ đâu lấy ra một chuỗi phật châu, đeo lên cổ Vương Viễn.

Vương Viễn vốn có dáng người khôi ngô, cao lớn vạm vỡ, diện mạo vô cùng tục tằn, sau khi cái đầu trở nên bóng lưỡng thì khí chất toàn thân trở nên vô cùng bặm trợn.

Thân hình to cao, vẻ mặt dữ tợn, trên cổ lại đeo một chuỗi phật châu size lớn đặc biệt, hình tượng kia cực kỳ giống hòa thượng rượu thịt trong truyền thuyết.

Đối mặt với thay đổi như vậy, Vương Viễn cũng không còn cách nào, mỗi một môn phái đều có đặc sắc của riêng mình. Ví dụ Thiếu Lâm tự là đầu bóng lưỡng, Võ Đang mặc đạo bào, loại dấu hiệu nhận dạng này phải chờ sau khi người chơi đạt cấp 30, xuất sư mới có thể hủy bỏ theo nhu cầu.

Đây cũng là lý do chủ yếu nhất vì sao ngay từ đầu Vương Viễn đã không muốn vào Thiếu Lâm tự.

Không có người chơi nữ chưa tính, còn vừa xấu vừa hung dữ, quả thực là độc thân bằng thực lực.

Kế tiếp đó là học tập công pháp.

Sau khi người chơi chính thức bái nhập sư môn thì có thể học tập các công pháp cấp thấp trong sư môn.

Đối mặt với bạn học Vương Viễn hiếu học, thầy Tuệ Luân cũng thật sự hào phóng, vén áo cà sa trên người lên, để lộ ra từng dãy công pháp bí tịch. Nếu lúc này Tuệ Luân nói thêm một câu "Huynh đệ, tới mua đi" có lẽ hình tượng này sẽ đạt chuẩn hoàn mỹ.

[La Hán Quyền] (Chiêu Thức)

Loại hình: Quyền pháp

Phẩm chất: Cấp Thấp

Giới thiệu: Quyền pháp dành cho võ tăng Thiếu Lâm tự tu luyện.

Điều kiện học tập: Ngộ tính 20

[Vi Đà Chưởng] (Chiêu thức)

Loại hình: Chưởng pháp

Phẩm chất: Cấp Thấp

Giới thiệu: Chưởng pháp dành cho võ tăng Thiếu Lâm tự tu luyện.

Điều kiện học tập: Ngộ tính 20

[Phổ Đà Côn Pháp] (Chiêu thức)

Loại hình: Côn pháp

Phẩm chất: Cấp Thấp

Giới thiệu: Côn pháp dành cho võ tăng Thiếu Lâm tự tu luyện.

Điều kiện học tập: Ngộ tính 20

...

Công pháp Thiếu Lâm tự chia làm hai hệ.

Hệ quyền pháp đi theo con đường tấn công, hệ côn pháp đi theo con đường phòng thủ, bình thường thì đệ tử Thiếu Lâm tự đều học côn pháp.

Vương Viễn thì khác, bởi vì ngộ tính của bản thân, cho dù là Quyền Tăng hay là Côn Tăng thì Vương Viễn đều không theo được.

Thế nhưng chỉ chiêu thức không học được thì thôi đi, ngay cả nội công môn phái cấp thấp như "Nội Công Thiếu Lâm" cũng cần điểm ngộ tính tối thiểu là 15, thực sự là khiến Vương Viễn sụp đổ.

Trời xanh trên cao kia, đùa ta à...

Nhìn công pháp bí tịch rực rỡ muôn màu trước mắt, Vương Viễn nghẹn ngào không nói gì.

Cuối cùng Vương Viễn chỉ đành chọn hai bộ công pháp.

[Khinh Công Thiếu Lâm] (Khinh công)

Loại hình: Thân pháp

Phẩm chất: Cấp Thấp

Giới thiệu: Khinh công dành cho võ tăng Thiếu Lâm tự tu luyện.

Điều kiện học tập: Không

[Bồ Đề Tâm Kinh] (Tâm pháp)

Loại hình: Tâm pháp

Phẩm chất: Không

Giới thiệu: Tâm pháp dành cho võ tăng Thiếu Lâm tự tu luyện, có thể nâng cao định lực của người chơi.

Trong tay đại hòa thượng Tuệ Luân có nhiều công pháp bí tịch như vậy, nhưng chỉ có hai loại công pháp Khinh Công và Tâm Pháp này là không có điều kiện học tập.

"Rất hân hạnh được đón tiếp, hai lượng bạc!"

Vương Viễn vừa cầm công pháp vào tay, lão hòa thượng Tuệ Luân đã tay trái bắt lấy cổ tay Vương Viễn, tay phải giơ ra trước mặt hắn.

Vương Viễn lập tức mơ hồ: "Còn... Còn phải trả tiền sao?"

Người thiết kế trò chơi này vì tiền mà thật sự không cần chút mặt mũi nào. Bản thân hắn đường đường là đệ tử nội môn của Thiếu Lâm tự, học một hai cái công pháp mà còn phải trả tiền, quả thực không có nhân tính...